Vào một ngày trời xanh mát mẻ, Tạ Khang nói sẽ đi hái trái cây cho Tạ Nghiêm và An Niên ăn, bây giờ Tạ Khang đã lớn và hiểu chuyện nên An Niên đồng ý để cậu bé đi. Nhưng anh đã dặn dò cậu bé rất nhiều lần hãy cẩn thận và sẽ quay trở về sớm. Cậu bé gật đầu chắc nịch sau đó vui vẻ lên đường.
Chiều đến mà Tạ Khang vẫn chưa trở về, An Niên mang trong mình một tâm trạng lo lắng, phải chăng cậu bé đã gặp sự cố gì đó?
"Dương à, tại sao đến bây giờ mà tiểu Khang vẫn chưa trở về vậy?" Tạ Nghiêm lo lắng khôn nguôi, Tạ Khang là cháu đích tôn của ông, ông thật sự sợ cậu bé sẽ xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn, nếu vậy chắc ông sẽ không sống nổi.
"Ba đừng quá lo lắng, con sẽ tìm Tạ Khang về đây." An Niên nói xong liền chạy ra khỏi nhà, anh nhanh chóng xác định hướng đi sau đó lên đường tìm Tạ Khang.
Anh tìm cậu bé rất lâu nhưng không hề gặp, trời cũng dần tối, nếu muốn đi tìm thì cũng là một điều khó. Về vấn đề này chỉ có hai trường hợp, một là Tạ Khang đã quay về nhà, hai là cậu bé đã gặp tai nạn.
Suy nghĩ một lúc An Niên quyết định trở về, khuôn mặt anh lúc bấy giờ càng trở nên lạnh lẽo. Anh rất lo lắng cho Tạ Khang nhưng trong lòng cứ nghĩ rằng cậu bé đã trở về. Nếu không trở về thì mọi chuyện sẽ khó lường.
An Niên chạy nhanh chóng về nhà, đứng phía xa xa anh đã bắt gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tan-khoc/1502730/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.