10
Chuyện Thu được an táng ở đâu cũng không khó đoán, vì trước đây chúng tôi đã từng nói sau này phải đặt mộ cạnh nhau nhé.
Chỉ là cô ấy xuất phát quá sớm mất rồi.
Tôi dò tìm ở nghĩa trang cả một buổi chiều, cuối cùng tại nơi xa nhất nhìn thấy một cái tên quen thuộc: Thẩm Thu.
Xung quanh bia mộ được dọn dẹp rất cẩn thận, còn có một chút đồ cúng.
Hẳn có người thường xuyên ghé qua viếng mộ.
Nhưng người thân duy nhất của cô ấy đã sớm qua đời, còn ai có thể tới được đây?
Tôi cẩn thận chạm vào nụ cười trên tấm bia của Thu, nhẹ giọng kể cho cô ấy nghe những chuyện đã xảy ra trong suốt một năm nay.
Nói thật lâu thật lâu, cuối cùng không nhịn được vẫn trách móc một câu, "Cậu ghét mình thì ghét đi, tại sao còn không cho mình cơ hội nhìn thấy cậu được nữa vậy."
Tôi ngồi tại đó rất lâu, cho đến khi sắc trời hoàn toàn tối, tôi mới trở lại.
Khi ngồi trên xe taxi tôi đi ngang qua tòa nhà của công ty Đoàn Châu, ánh đèn bên trong vẫn sáng rực, tôi nhịn không được, liền xuống xe, đi thẳng vào văn phòng tổng giám đốc.
Đoàn Châu vẫn đang xử lý tài liệu, anh ngồi trước bàn làm việc, lúc thấy tôi bước vào thì rất ngạc nhiên.
Trước khi anh ấy kịp nói gì, tôi đã ào khóc chạy tới.
Thật kỳ lạ, khi tôi biết Thu đã qua đời không khóc, khi nhìn thấy bia mộ của cô ấy tôi cũng không khóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tac-hop/3470333/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.