Lộ Kiêu Dương vò quần áo xong, quay đầu lại thấy bà đang đứng ở đó nhìn mình, cô mỉm cười. 
Bà kinh hoảng đến nổi lùi về phía sau. 
Bộ dạng ngoan ngoãn của cô như vậy thật sự rất dọa người! 
Lộ Kiêu Dương hỏi: "Có móc treo quần áo không ạ? Những bộ đồ này phải phơi ở đâu?" 
Lộ Kiêu Dương nói chuyện với ngữ khí rất lễ phép, không phải cái loại giọng điệu lạnh lùng như trước kia mà mọi người thường thấy, tuy rằng bà rất chán ghét cô, nhưng thấy cô lễ phép như thế, cũng không nhăn mặt nữa, đi lấy móc phơi đồ đưa cho cô. 
Lộ Kiêu Dương đem quần áo phơi ngoài ban công, mới đi ra ngoài. 
Lúc cô đi ra ngoài, nhìn thấy Thẩm Trường Hà và Tần Phong đều ở trong phòng khách, hai người họ đang chờ cô. 
Tần Phong nhìn Lộ Kiêu Dương hỏi: "Hiện tại phu nhân có thể ký đơn ly hôn chưa?" 
Lăn qua lăn lại lâu như vậy, lúc thì cô muốn đi thay quần áo, lúc thì muốn ăn cơm, vừa mới cơm nước xong liền muốn đi giặt quần áo, hiện tại thật muốn nhìn xem cô còn có thể lấy ra cái cớ gì. 
Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, thấy anh yên tĩnh ngồi ở đó, cô còn đang băn khoăn không biết anh có tức giận không, nhưng nghĩ lại, dường như bản thân mình chưa làm cái gì cả! 
Hơn nữa, anh như một người không có cảm xúc gì, cô cũng không nhìn ra được anh có tức giận hay không. 
Cô cũng không nghĩ nữa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548468/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.