Cô quay đầu nhìn thoáng qua căn phòng mình vừa bước ra, vẫn không thấy Thẩm Trường Hà đi ra ngoài, cô hạ giọng xuống nói chuyện với Tần Phong: "Mối quan hệ giữa tôi và anh ấy thật sự rất tệ sao?"
Cô vừa nói xong lời này, Tần Phong nhìn cô với ánh mắt như nhìn kẻ thiểu năng trí tuệ.
Rõ ràng tất cả đều là do cô gây ra, vậy mà hiện tại lại nói với giọng điệu như thể hết thảy mọi chuyện đều không liên quan đến cô, Tần Phong quả thực không biết nên nói cái gì.
Đúng lúc này, người giúp việc đi tới, nhìn thấy Tần Phong ở đây, nói: "Trợ lý Tần."
"Sao?" Tần Phong hỏi.
Người giúp việc nói: "Lam Tinh tiểu thư và quản lý của cô ấy đến đây, họ nói là muốn đến thăm và chào hỏi Thẩm tiên sinh."
"Chào hỏi cái gì? Không phải đã nói Thẩm tiên sinh hiện tại không tiện tiếp khách sao? Tống Dương này làm việc kiểu gì vậy." Tần Phong nhíu mày, oán giận càm điện thoại gọi cho Tống Dương, "Không phải nói chuyện này là do cậu toàn quyền phụ trách ư, sao bọn họ lại đến đây."
Giọng nói của Tống Dương từ bên kia truyền đến, "Bọn họ nhất quyết muốn tới, cậu nghĩ cách đi! Hơn nữa, người ta đến cũng là có ý tốt, sau này cũng sẽ hợp tác, nếu có thể gặp mặt thì càng tốt, còn nếu không thì cậu tự nghĩ biện pháp đi."
Tần Phong cúp máy, sắc mặt khó coi.
Người giúp việc đứng ở bên cạnh nói: "Bọn họ đều đã đến rồi, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548449/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.