Thẩm Trường Hà vốn muốn trực tiếp đi tới, nhưng khi nhìn thoáng qua dáng vẻ run rẩy của cô núp ở đó, đột nhiên dừng bước. 
Anh đứng bên cạnh ngăn tủ, phòng của A Ly có rất nhiều đồ đạc, anh mở ngăn kéo bên trái tìm gì đó, tìm hồi lâu mà vẫn không thấy. 
Sau đó, anh lấy điện thoại ra gọi, "Lên đây giúp tôi tìm một thứ." 
"..." Lộ Kiêu Dương nghe xong lời này, nguy rồi! 
Nếu để người ta vào đây nhìn thấy cô ở trong này, không phải là xấu hổ chết sao? 
Thấy Thẩm Trường Hà cúp điện thoại, cô nghiến răng, đi ra ngoài, hỏi: "Anh muốn tìm gì thế, tôi giúp anh nhé?" 
Đã nói rồi, vừa nãy cô không nên trốn đi. 
Hiện tại có một loại cảm giác như lấy đá đập vào chân. 
Cô vừa đi ra, Thẩm Trường Hà liền dừng lại, "Em lại đây." 
"Ồ." 
Cũng may, anh chưa hồi phục thị lực, nên không nhìn thấy hành động mất mặt của cô. 
Lộ Kiêu Dương nghĩ thầm trong lòng, thoải mái hơn một chút. 
Ánh mắt không tự chủ được rơi vào trên ngón tay đẹp mắt của anh. 
Thẩm Trường Hà tùy tiện cầm một món đồ, nói: "Tìm được rồi." 
Lộ Kiêu Dương nhìn người đàn ông này, nhìn khuôn mặt của anh, cảm giác khẩn trương bớt đi một ít, chuyện tối ngày hôm qua cũng đều đã qua rồi. 
Cô khen ngợi Thẩm Trường Hà, nói: "Anh thật lợi hại." 
Lời khen này, khiến Thẩm Trường Hà có chút cảm thấy kỳ lạ. 
"Lợi hại?" 
Anh muốn biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548346/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.