"Em có thể ngủ thêm một lát nữa."
Anh nhìn về phía trước, chẳng hề nhìn cô.
Chỉ khi phát giác Lộ Kiêu Dương không nhìn anh, anh mới có thể lén lút liếc nhìn cô một cái.
Lộ Kiêu Dương nói: "Trước đây mỗi ngày quay phim đều thức dậy sớm nên đã quen rồi, không ngủ được."
Thẩm Trường Hà nói: "Các em quay phim thật vất vả."
"Đúng." Lộ Kiêu Dương cảm thán: "Thật sự mệt mỏi."
Tần Phong ở bên cạnh cười nói: "Phu nhân thật biết cách nói đùa, quay phim thì có gì mà mệt? Các cô mỗi ngày đều kiếm tiền nhẹ nhàng như vậy, so với tất cả mọi người trên thị trấn chúng tôi thoải mái hơn nhiều."
"..." Lộ Kiêu Dương không phục nhìn anh ta một cái, "Tôi thấy anh đi theo bên cạnh Thẩm tiên sinh mỗi ngày, cũng không cần làm cái gì, chỉ cần động động mồm mép, rất nhẹ nhàng đấy chứ."
Tần Phong nói: "Tôi nào có thoải mái như vậy, mỗi ngày đều rất bận rộn."
"Tôi đây cũng mệt chết đi được." Lộ Kiêu Dương nói: "Nếu không hai chúng ta đổi chỗ, anh đi quay phim đi?"
Thẩm Trường Hà ở bên cạnh nghe cô cùng Tần Phong tranh cãi, nhếch khóe miệng.
Với cái miệng này của cô, Tần Phong dường như cũng không thể nói lại cô.
Trước đây còn lo lắng cô sẽ bị bắt nạt, bây giờ chỉ mong Tần Phong không bị cô khi dễ.
Thấy Tần Phong không nói, Lộ Kiêu Dương cười nói: "Anh xem, có đúng không! Chúng ta nhìn người khác đều sẽ cảm thấy rất nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548286/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.