Chương trước
Chương sau
"Anh thật xuất sắc đấy."

Hoàn toàn không cho cô có cơ hội từ chối.

Trông có vẻ rất dịu dàng, thực ra rất bá đạo.

Thẩm Trường Hà nói: "Cảm ơn Lộ tiểu thư đã khen."

"..."

......

Dưới lầu, Bánh Bao Nhỏ đã ở đây, thế mà cả một buổi sáng cậu cũng không đến tìm cô, Lộ Kiêu Dương có chút bất ngờ.

Hôm qua lúc trở về nhà cũng dẫn A Ly theo, hai ông bà vô cùng vui vẻ.

Lần trước lúc Thẩm Trường Hà đến, Lộ Kiêu Dương cũng không nhìn thấy vẻ mặt cao hứng như thế của ba mẹ.

Bây giờ cô nghĩ, lúc trước họ phản đối mình ly hôn như vậy, không tiếc lấy việc cắt đứt quan hệ để uy hiếp, hẳn là bởi vì Bánh Bao Nhỏ.



Dù sao, nếu như cô thực sự nhất thời nghĩ không thoáng, giải tán cái nhà này, thì Bánh Bao Nhỏ quá đáng thương.

Lúc này, Bánh Bao Nhỏ đang đứng trên ghế, trong tay cầm đũa, "Đây là của ba, đây là của mẹ, đây là của A Ly."

Lộ Kiêu Dương nhìn vật nhỏ này, cười cười, sự xấu hổ sau khi biết chân tướng cũng phai nhạt đi không ít, "A Ly."

Tiểu thiên sứ của cô nha! Cô thật là muốn bị cảm hóa bởi sự dễ thương này mà.

"Mẹ." A Ly thấy Lộ Kiêu Dương, nở nụ cười, muốn đi tới.

Lộ Kiêu Dương nói: "Đừng nhúc nhích, mẹ đến ôm con."

Cô buông Thẩm Trường Hà ra, rất nhanh đi tới bên người A Ly, ôm cậu lên.

Cái ghế cao như thế, cô sợ cậu sẽ té.

Trong lúc ôm, A Ly hôn lên mặt cô một cái.

Về phần Thẩm tiên sinh đứng ở bên cạnh như một người trong suốt, dường như không có chuyện của anh.

Lộ Kiêu Dương dịu dàng nhìn A Ly: "Con dậy lúc nào? Hôm nay sao lại yên tĩnh vậy? Cũng không thấy con đi tìm mẹ."

"Con muốn đi, nhưng mà, nhưng mà mẹ nói trong lúc ngủ không được đến tìm mẹ?"

Lúc trước ở chỗ của Lộ Kiêu Dương, chỉ cần Lộ Kiêu Dương chưa tỉnh dậy, cô không thích A Ly đến tìm cô.

A Ly ngủ sớm nên dậy cũng sớm.



Vì thế cô có nói qua với A Ly: "Nếu như con thấy mẹ chưa dậy mà tới quấy rầy mẹ, mẹ sẽ không vui."

Sau đó A Ly thật sự không tới quấy rầy cô một lần nào nữa.

Ngay cả vừa nãy Thẩm Trường Hà bảo cậu đi lên gọi cô xuống ăn, cô cũng không muốn, cho nên Thẩm Trường Hà mới tự đi lên.

Lúc này nghe thấy lời nói của con trai, Lộ Kiêu Dương vô cùng kinh ngạc.

Cậu còn nhỏ như thế, nhưng cũng quá hiểu chuyện rồi!

Thẩm Trường Hà ở bên cạnh kéo ghế ra, nói với Lộ Kiêu Dương: "Lộ tiểu thư, mời ngồi."

Lúc người đàn ông này mặc âu phục nói chuyện, trong lòng Lộ Kiêu Dương có một loại cảm giác không thể nào diễn tả được.

Tràn đầy cảm giác dẫn dắt.

Lộ Kiêu Dương nhìn anh một cái, ngồi xuống, cô cầm lấy khăn nóng lau tay.

Còn chưa động vào bát, Thẩm Trường Hà lau tay xong thì đã cầm đũa lên gắp đồ ăn cho cô.

Mắt anh bây giờ có thể thấy, lúc trước làm trò trước mặt cô lâu như thế, lúc này còn dám chiếm tiện nghi của cô?

Cho nên trực tiếp nhận lấy việc cô thường làm.

Bình thường Lộ Kiêu Dương vẫn luôn chăm sóc anh, hôm nay ngược lại, thành Thẩm Trường Hà chăm sóc cô, cô rất không quen, "Tôi tự làm được."

Tay chân cô còn tốt, cũng không cần anh chăm sóc như vậy.

"Được phục vụ Lộ tiểu thư là vinh hạnh của tôi."

Anh nói ra mấy lời này, thật đúng là mắt cũng không chớp một cái.

Lộ Kiêu Dương xấu hổ nói: "Bình thường thấy anh ít nói, tôi còn tưởng rằng anh không biết nói chuyện, không nhìn ra anh rất biết cách nói đấy!"

Không, anh không biết.

Thẩm Trường Hà nhếch khóe miệng, biết cô đang oán trách nên không trả lời, chỉ chuyên tâm gắp đồ ăn vào trong bát cô.

Lộ Kiêu Dương nhìn đồ ăn anh gắp tới, trông có vẻ rất ngon miệng, nuốt nước miếng.

Nhìn thấy đồ ăn, mới cảm thấy đói.

Thẩm Trường Hà nói: "Nếu không anh đút cho em?"

"..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.