Chương trước
Chương sau
Lời nói của Annie khiến Lộ Kiêu Dương có chút mất mặt.

Cô thừa nhận rằng mình rất thích cảm giác ở cùng Thẩm Trường Hà.

Nhưng mà, bị lừa bắt đi?

Nghe thế nào cũng cảm thấy mình thua thiệt!

Mà cô lại là người không thích nhất là bị thua thiệt.

Thông qua gương mà trừng mắt Annie một cái: "Đừng nói vớ vẩn, làm sao chị có thể bị anh ấy lừa bắt đi chứ! Không có khả năng! Chị đây hoàn toàn là vì gặp dịp thì chơi, hiểu không? Nếu chị không biểu hiện chân thật một chút, sao anh ấy có thể tin tưởng chị, lại làm sao có thể đem tiền đưa cho chị? Em xem bây giờ, không phải là anh ấy chủ động lên mạng giải thích sao? Lương Thiến có kết cục này, đều là bởi vì chị diễn xuất tốt ở trước mặt anh ấy."

Lộ Kiêu Dương nói ra lời nói này rất chân thành, Annie nhìn cô, biết cô là vịt chết mạnh miệng, cho dù có vạch trần cô, cô cũng sẽ không thừa nhận.



Chỉ có thể giả vờ phối hợp nói: "Như vậy à! Em còn tưởng chị thích ngài ấy thật chứ! Lộ gia chị diễn cũng tốt quá nha,"

"Chính nó, cũng không nhìn một chút xem chị là ai." Lộ Kiêu Dương nhìn mình trong gương, nhớ tới Thẩm Trường Hà, nhớ anh vừa dắt tay cô, lại cứ cảm thấy trên tay còn lưu lại hơi ấm của anh.

Cô cảm thấy mình thật sự điên rồi, rõ ràng là mỗi lần trước khi gặp anh, đều phải nhắc nhở mấy trăm lần rằng phải tỉnh táo, không được bị anh mê hoặc. Nhưng khi nhìn anh đối xử với cô săn sóc cẩn thận tỉ mỉ, dáng vẻ thận trọng, cô lại không thể khắc chế nổi trái tim mình rơi vào tay giặc.

Bởi rằng, nếu như không phải thật sự thích một người, thì làm sao có thể trở nên cẩn trọng như vậy ở trước mặt đối phương?

Đúng lúc này, Annie đang sắp xếp lại quần áo thì ngừng lại, nhìn về phía cửa, nói: "Thẩm...Thẩm tiên sinh."

Mỗi lần Annie nhìn thấy Thẩm Trường Hà, đều là dáng vẻ nói lắp như vậy.

Lộ Kiêu Dương nghe thấy là Thẩm Trường Hà, nhất thời sửng sốt, tưởng là anh bị gọi đi, phải thật lâu mới có thể trở về, nào nghĩ tới lại nhanh như thế.

Cô xoay người, nhìn về phía Thẩm Trường Hà, anh thì đứng ở cửa, nhìn cô.

Lộ Kiêu Dương nở nụ cười, "Nhanh như vậy đã về rồi?"

Thẩm Trường Hà nhìn cô, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, cũng không cho cô bất kỳ câu trả lời nào.

Bầu không khí nhất thời có chút căng thăng, Lộ Kiêu Dương nhìn anh, bỗng nhiên hiểu được, lời vừa rồi, anh đều nghe thấy.



Annie nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, nhớ tới những lời hai người vừa nói, muốn giúp Lộ Kiêu Dương giải thích: "Thẩm tiên sinh, mấy lời Lộ gia vừa nói đó chỉ là nói đùa, ngài đừng để trong lòng."

Nhưng mà, cô càng giải thích, càng cảm thấy giống như là đang giảng hòa giúp Lộ Kiêu Dương.

Thẩm Trường Hà trầm giọng nói: "Cô ra ngoài đi."

Lộ Kiêu Dương liếc mắt nhìn Annie, dáng vẻ Annie khẩn trương, khiến cô cũng có chút căng thẳng.

Đối mặt với chiếc gương, cô trấn định cài nút áo cuối cùng trên áo, vừa mượn cơ hội đánh giá Thẩm Trường Hà.

Vẻ mặt Thẩm Trường Hà, nhìn thế nào lại ngưng trọng như vậy.

Vấn đề này lớn rồi!

Sau khi Annie ra ngoài, anh đứng ở cửa, nhìn bóng lưng gầy gò của cô, rồi mới nói: "Em một chút cũng không thích anh, đúng không?"

"..." Lộ Kiêu Dương không lên tiếng.

Mẹ nó, cô phải nói thích anh hay là không thích anh đây?

Nói thích anh, mặt mũi cô không thể giữ được, cũng không muốn thừa nhận.

Nhưng nói không thích anh, hình như...anh sẽ coi là thật.

Gần đây ở cùng anh, thực ra anh đã thay đổi rất nhiều, cũng vui vẻ hơn rất nhiều, thỉnh thoảng còn trêu ghẹo cô, đùa với cô.

Nhưng hiện giờ, hết thảy tất cả dường như lại biến mất.

Giữa bọn họ, như thể lại có thêm một rào chắn.

Thẩm Trường Hà thấy cô không nói lời nào, tiếp tục nói: "Ở bên anh cũng chỉ là diễn kịch, đúng không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.