Cô ấy đi tới, đúng lúc thấy Lộ Kiêu Dương và Quý Hải Dương, giống như thấy vị cứu tinh, vội vàng qua chào hỏi, "Hai người ở chỗ này à! Chị Kiêu Dương, anh Hải Dương."
Lộ Kiêu Dương nhìn cô một cái, biết Vương Thi Dương đối với Quý Hải Dương cảm thấy rất thích thú.
Từ hôm qua vẫn luôn lôi kéo làm quen với Quý Hải Dương, dù sao tuổi cô ấy không lớn lắm, kém Diệp Mạn gần hai mươi tuổi, nên thật không có đề tài chung gì.
Quý Hải Dương hỏi: "Sao chỉ có một mình cô?"
Vương Thi Dương nói: "Mạn tỷ đi lạc em rồi, không biết đi đâu. Em lạc đường."
"Ồ." Quý Hải Dương nhìn cô ấy một cái, nói với Lộ Kiêu Dương: "Chúng ta đi làm nhiệm vụ trước đi!"
Vương Thi Dương đi theo sau hai người, cô sợ mình lại đi lạc nữa.
Lộ Kiêu Dương và Quý Hải Dương đi mua đồ, mãi cho đến khi mua xong, nhìn thấy Diệp Mạn, cô ta cầm thẻ nhiệm vụ, đang đứng câu thông ở đó.
Vương Thi Dương vừa nhìn thấy cô ta, đi tới, "Mạn tỷ, nhiệm vụ làm xong chưa?"
"Cô đã đi đâu?" Diệp Mạn nhìn cô ấy một cái.
Hiện tại có ống kính đi theo, nên cô ta xem như đã kiềm chế tính tình.
Vương Thi Dương ủy khuất nói: "Em đi lạc mất. Đúng rồi, em đi cùng hai người chị Kiêu Dương."
Cô nói xong, chỉ chỉ Quý Hải Dương và Lộ Kiêu Dương.
Diệp Mạn liếc mắt nhìn hai người, hướng về phía Quý Hải Dương hỏi: "Nhiệm vụ của các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548106/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.