Khương Thượng Nghiêu nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay trần của người yêu, lòng vẫnkhông khỏi nghi hoặc, đặc biệt khi nghĩ đến cái kiểu "Tôi biết tất cả" của TầnThạnh từ khi tiếp xúc với mình tới nay, anh cảm thấy khó chịu vô cùng.
"Anh ta thật sự không biết chuyện của chúng ta?"
"Ai vô vị tới mức hỏi chuyện ấy?" Liên quan đến sự tôn nghiêm đàn ông củaanh, Khánh Đệ đành tiếp tục mở to mắt nói dối, "Còn chuyện gì ngày mai hỏi tiếp,em buồn ngủ lắm rồi, người mềm như bún ấy".
Cô buồn ngủ trĩu mắt, khác hẳn bộ dạng hai mắt nhắm chặt say đắm, yêu kiềuvừa rồi, anh bỗng thấy xót xa, đặt cô nằm lên cánh tay mình, dỗ dành, "Ngủ đi,tích chút sức lực".
Khánh Đệ tức giận huých vào ngực anh một cái, "Anh đang an ủi hay muốn hămdọa người ta?".
Ngực anh phập phồng, buồn cười vô cùng. "Khánh Đệ, anh phải nhịn hai nămrồi."
Những lời thì thầm bên tai của anh khiến Khánh Đệ nhớ lại hồi ức cuồng loạn,kích thích tới mức nửa người cô đau nhức. Đôi chân nhỏ thuận thế cọ vào ngườianh lập tức cảm nhận được sự khát khao của anh, cô cười xấu xa.
"Lại hứng thú rồi phải không?" Giọng anh đe dọa.
Khánh Đệ vội vàng nhắm mắt lại, "Em ngủ thật rồi".
Sự dũng mãnh vừa rồi của anh gần như đã khiến thể lực cô cạn kiệt, thực sựquá mệt mỏi, nhưng đầu óc vẫn rất tỉnh táo: Trong căn phòng yên tĩnh, Khánh Đệkhẽ hỏi, "Vừa rồi, anh làm như thế, không được lịch sự cho lắm, không sợ đắc tộivới người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-noi-dau/2410880/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.