Chơi với nhau mấy năm, Lâm Nhạc biết càng những người thân cận, Khương ThượngNghiêu càng ăn nói đơn giản thẳng thừng, uống nước nhớ nguồn, bốn chữ này nghecòn vui tai hơn nhiều lời khách khí trên quan trường. Nước lên thuyền lên, sốngtrong môi trường này, giữ lễ chính là cách để cùng nhau tiến bộ, Lâm Nhạc nóivới giọng nghiêm túc và có phần tự hào, "Cục trưởng Phó dặn đi dặn lại, cậu hãychuẩn bị một bộ hồ sơ về tâm lý trong tù và kế hoạch phát triển sự nghiệp trongtương lai. Mấy hôm nữa sẽ trình lên Bộ Tuyên truyền văn hóa và Đoàn thanh niên.Chú ý cách hành văn, phải rõ ràng, lập trường kiên định".
Câu cuối cùng chính là lời nhắc nhở và cảnh cáo của Lâm Nhạc, sợ anh quen vớinhững quy tắc nơi quan trường. Khương Thượng Nghiêu lĩnh giáo ngay, "Mấy hôm nữatôi sẽ đưa lên Nguyên Châu, anh Lâm, hẹn thời gian rồi ra ngoài uống chén rượunhé".
Hai năm lại đây, Khương Thượng Nghiêu không chỉ có quan hệ công việc với PhóKhả Vi, mà còn có quan hệ riêng nữa.
Thứ nhất, Phó Khả Vi có ơn đèo bòng anh. Thứ hai, người thuộc trường pháithực tế như Phó Khả Vi, vừa biết rõ lợi hại trong chế độ doanh nghiệp quốcdoanh, lại am hiểu những đường đi lối rẽ các chiêu trò trên quan trường, kiêm cótập đoàn nhà nước chống lưng, các kênh tin tức rộng, cách kiến giải độc đáo, sựhiểu biết về phương hướng phát triển của kinh tế vĩ mô và những thay đổi của cácnền kinh tế bao giờ cũng ở một tầm cao hơn, mỗi lần chỉ gật bừa một cái, đềugiúp anh thu về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-noi-dau/2410844/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.