Sự giao tiếp của tâm linh, sự trao đổi của hai linh hồn, niềm vui sướng củacảm giác chạm nhẹ vào nhau như hoa lửa bừng nở khi ấy giờ rất đỗi xa xôi, chẳngthể chạm tới được nữa.
Gắn kết và yêu thương chẳng qua chỉ là bắt đầu. Có thể giữ vững được tình yêutrên dòng sông thời gian mới là việc đáng nói.
Tiếng động cơ xe vang lên, xé tan màn đêm yên tĩnh. Khánh Đệ vẫn đứng ở hànhlang, chỉ trông thấy bóng dáng liêu xiêu vì say rượu của lão Lăng. Cô quyết địnhquay về phòng đứng trước cửa sổ lặng lẽ chờ đợi, đợi tới tận nửa đêm mới nhậnđược điện thoại của người yêu.
Khương Thượng Nghiêu hỏi cô đã ngủ chưa? Cô vờ rằng anh làm mình tỉnh giấc.Anh cười, nói không ngủ được vì nhớ cô, rồi bảo phải đón người ngày mai về VấnSơn họp, vì vậy mới ở lại Nguyên Châu. Lúc này, dù anh có nói ngàn lời hay vạn ýđẹp, Khánh Đệ cũng không tin. Cô thậm chí còn thầm mong câu chuyện sẽ phát triểntheo những tình tiết cô đã đọc trong tiểu thuyết, vô tình nghe thấy tiếng congái vọng qua điện thoại. Nhưng đầu dây bên kia hết sức yên tĩnh khiến cô nảysinh ảo giác, anh đang làm gì? Hoặc, họ đang làm gì?
Đố kỵ và hận thù, tâm trạng chôn sâu trong trái tim bấy lâu nay bỗng chốccuồn cuộn trào dâng cùng nỗi nghi hoặc và sự phát triển của trí tưởng tượng,chúng như đang không ngừng giày vò cô, châm chích vào trái tim mềm yếu của côbằng cách dã man nhất. Khánh Đệ nhìn chằm chằm vào những ngón tay đang run rẩycủa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-noi-dau/2410822/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.