Ánh mắt Khánh Đệ không rời khỏi người anh, đợi khi anh quay lại sẽ quay đầuđi làm như không có chuyện gì nhưng không kịp nữa, nên đành hỏi thẳng: "NhiếpNhị?".
Khương Thượng Nghiêu nhìn cô cười: "Đừng lo lắng, hắn chỉ dọa thôi, làm thậtchắc bọn chúng không dám, động vào cảnh sát là gây án lớn. Vừa rồi chúng ta đangnói tới đâu rồi?".
Nhiếp Nhị trong lòng cực kỳ không thoải mái.
Đầu những năm 80, khi hắn còn là một tên tiểu tử loắt choắt, theo anh cả hốnghách lộng hành nửa thành phố Vấn Sơn, cho tới tận khi anh hắn phải vào tù, anhem nhà họ Nhiếp mới chịu im hơi lặng tiếng. Rồi sau này nhờ con mắt tinh tườngvà thủ đoạn hơn người, hắn đã bao thầu được xưởng máy tiện, rồi lại đem đất củaxưởng tiện đi cầm cố, sau vài lần trao qua đổi lại, hắn mới gọi là ổn định, bắtđầu ngóc đầu lên lại ở Vấn Sơn.
Đại trượng phu không thể một ngày không có quyền, tiểu trượng phu không thểmột ngày không có tiền. Trải qua bao thăng trầm hắn đúc kết được một kinh nghiệmrằng: Đàn ông, không sao thoát khỏi hai chữ quyền và tiền. Mấy năm nay vì kiếmtiền, hắn cũng phải nhúng một chân vào bùn, rồi lại dùng tiền kiếm được để củngcố thế lực, cứ một vòng tuần hoàn như thế, hắn đã thiết lập được quyền lực củamình ở vương quốc dưới lòng đất tại Vấn Sơn.
Nhưng khi chứng kiến cảnh kẻ thù lớn nhất đời này của anh em nhà Nhiếp Nhị,dần dần thất bại trước sự công phá liên tiếp của hắn, đúng lúc sự sụp đổ khôngthể chống đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-noi-dau/2410798/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.