Bình thường đi học cảm thấy thời gian trôi qua chậm như rùa, cực kỳ thong thả, mãi mới trôi qua được một ít. Nhưng quay đầu lại nhìn mới thấy bản thân mình đã vượt qua nhiều bao nhiêu. Những vấn đề từng cho rằng không giải được, theo thời gian trôi đi lại trở nên bé nhỏ không đáng kể. Theo lời của giáo viên ngữ văn, chỉ trong chớp mắt bọn họ từ học sinh mới vào trường thoáng chốc trở thành những cái bánh quẩy lớp ba*.
*năm thứ ba của cấp 2, lớp 9
Tiểu Hùng cảm thấy Phật Tổ có khả năng đi ra ngoài thăm người thân rồi, cho nên lúc sắp chia tay mới vội vội vàng vàng giúp cô hoàn thành tâm nguyện. Tuy nhiên vẫn có chút lệch, Phật Tổ bỏ qua Chu Ngộ An, cho cô và Tôn Phỉ Phỉ chung một lớp.
Lần này Chu Ngộ An ở lớp một, bọn họ bị xếp vào lớp hai. Người nhìn xem, vẫn luôn lệch một chút như vậy.
Bố Chu là giáo viên hoá cấp ba, thường xuyên kể những chuyện hoá học thú vị cho Chu Ngộ An và Tiểu Hùng nghe. Trong giờ hoá học, Tiểu Hùng thích nhất là nhìn thầy giáo làm thí nghiệm, khi về nhà cũng quấn lấy đòi bố Chu làm thí nghiệm "Suối phun".
Trừ điểm số môn hoá có thể so sánh với Chu Ngộ An, những môn khác thành tích của cô đều ở mức trung bình.
Tôn Phỉ Phỉ cũng thường trêu cô: "Quả nhiên là người một nhà, đều có số học hoá cả."
Ngay giữa thời điểm thi, bọn Tiểu Hùng còn lén chạy đến trường cấp ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nho-nho/2527178/chuong-8.html