Kịch bản kỳ thứ hai đã có rồi, người trong diễn đàn đòi kịch cũng được một thời gian, kịch tổ cũng phải gấp rút đẩy nhanh tiến độ hoàn thành. Ngày thứ ba sau khi nhận được kịch bản, Mộ Niên hoàn thành phần âm của mình, nhanh gọn gửi đi.
[Lên kế hoạch]: ⊙ω⊙ Bánh mật thực có lương tâm, chắc chắn là CV tốc độ nhất trong lịch sử kịch tổ chúng ta! Mẹ ôi! Quỳnh Lâu sama nên học tập!
[CV – Quỳnh Lâu]: Sao lại kéo anh vào! Anh cũng nhanh lắm mà!
[Lên kế hoạch]: Anh nói lời này có thấy lương tâm cắn rứt không? Lần nào tôi cũng phải vừa nhắc nhở vừa thúc giục vừa lôi kéo vừa nịnh nọt, vậy mà cả kịch tổ làm xong hết sạch rồi âm của anh phải hai, ba hôm sau mới từ từ gửi đến!
[CV – Quỳnh Lâu]: Khụ khụ, bánh mật đâu rồi ~
[CV – Bánh mật]: Tôi đây ~
[CV – Quỳnh Lâu]: Khuy bình (*) đáng xấu hổ nha ~ Bánh mật, cưng là học sinh phải không?
(*) Khuy bình: Thực sự không thể tìm ra là cái gì 55555 ~ Cơ mà nếu ta đoán không nhầm thì giống như kiểu ẩn thân không nói chuyện ấy?
[CV – Bánh mật]: Phải, thì sao?
[CV – Quỳnh Lâu]: Thảo nào, anh đây đã đi làm rồi, thời gian đâu có linh hoạt như học sinh. Ngày nào mở mắt ra cũng phải đi làm, buổi tối về được đến nhà đã mệt hết hơi, nằm xuống là ngủ say như chết, lấy đâu ra lắm thời gian rảnh được.
[Lên kế hoạch]: Nhưng Báo Tử sama
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngot-ngao-nhu-chiec-banh/2104426/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.