5 năm sau, Á Hiên cùng bé Brian về lại Trung Quốc để thăm mộ gia tiên. Ngồi trên chuyến bay về lại nơi bắt đầu lòng cô có chút lạ lẫm, nhìn bên cạnh thấy Brian đang ngủ ngon lành nên Á Hiên cũng không nỡ đánh thức.
Hôm sau, máy bay đã đáp cánh tại sân bay. Á Hiên 1 tay kéo vali 1 tay dắt bé Brian bắt xe taxi để đến căn hộ cô vừa nhờ Cao Dương thuê dùm.
1 hồi lâu sau, cũng đã đến căn hộ. 2 mẹ con phụ nhau dọn dẹp hành lí, thấy căn nhà đã trở nên như ý muốn nhưng vẫn còn thiếu 1 số đồ đạc. Thế là 2 mẹ con lại nắm tay nhau cùng đi đến siêu thị gần đó.
Đến quầy chọn ga trải giường, Á Hiên không biết phải chọn kích thước nào cho ổn thì Brian đã lên tiếng chọn giúp cô. Cậu bé 5 tuổi bước lên chiếc ghế nhỏ đã giảng giải cho mẹ hiểu, Á Hiên ngạc nhiên trước sự thông minh của cậu bé. Hình như càng ngày Brian cũng càng giống với Dịch Khải Liêm từ ngoại hình lẫn sự thông minh.
Mua xong mọi thứ, cô dẫn Brian đi nhận lớp mới ở Trung Quốc. Vẫy chào tạm biệt cậu bé thì cô lại lệ khệ xách đống đồ về nhà.
Trên con đường về căn hộ, 2 bên là hàng cây xanh đang đung đưa làm cô nhớ về lúc đang ở công viên với Dịch Khải Liêm. Lúc đó không gian cũng tĩnh lặng như thế chỉ nghe tiếng lá cây xào xạc.
Á Hiên cảm thấy có chút đượm buồn, buồn vì không thể nói với ai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-von-di-khong-nen-ton-tai/2980201/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.