Dịch Khải Liêm đuổi theo Á Hiên suốt một quãng đường dài, cuối cùng cũng đến 1 ngõ cụt. Anh ta dừng lại, thở hỗn hển cố gắng gượng ít hơi mà nói:
- Là Á Hiên đúng không?
Á Hiên im lặng hồi lâu rồi trả lời
-Anh cũng còn nhớ tôi sao?
Dịch Khải Liêm nghe thấy thế thì trở nên khó hiểu, vì trong suốt 5 năm qua không khi nào là anh không nhớ đến cô.
Anh ta nắm chặt tay lại, từ từ hỏi:
-Cậu bé lúc nãy là con của tôi sao?
-Đúng, nó là con của anh nhưng anh sẽ không bao giờ cướp nó từ tôi được đâu
Mặt Á Hiên trở nên biến sắc, cô biết anh ta muốn được nuôi dưỡng Brian.
-Em về sống cùng tôi đi, 2 mẹ con sẽ được đầy đủ hơn
Chưa kịp đợi cô trả lời thì Brian cũng chạy đến, cậu bé liền đồng ý trước sự ngỡ ngàng của Á Hiên.
Lấy làm lạ, cô bèn hỏi:
-Sao con lại đồng ý?
Brian nói nhỏ:
-Đây là lần đầu tiên con nhìn thấy ba, con cũng muốn được giống như các bạn cũng có 1 người ba
Nghe đến đây, nước mắt của cô rơi xuống. Á Hiên không ngờ 1 đứa trẻ lại có suy nghĩ như thế. Cô cũng biết là trong thời gian qua Brian đã tủi thân như thế nào so với các bạn đồng trang lứa. Không thể vì chút cảm xúc cá nhân mà cướp đi tuổi thơ của con mình.
Quay sang nhìn Brian, thằng bé có vẻ rất vui khi được nhìn thấy ba. Dịch Khải Liêm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-von-di-khong-nen-ton-tai/2980200/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.