1 tháng trôi qua kể từ khi Á Hiên gặp Phó Vi Vi, từ hôm đó cô thường mất ngủ vì công việc ở công ty rất nhiều. Dịch Khải Liêm và Phó Vi Vi chỉ lo đi ăn rồi lại mua sắm, có nhiều lúc mọi việc ở công ty đều do một mình Á Hiên gánh lấy. Chi tiêu của công ty cũng ngày nhiều lên, một phần là do lực lượng nhân sự quá lớn, phần còn lại là do Phó Vi Vi tiêu xài hoang phí.
Cũng như bao ngày Á Hiên đang làm việc thì thư kí lại ôm một đống giấy tờ cần cô kiểm tra. Tiện thể Á Hiên hỏi:
-Sao tôi thấy dạo này công ty ngày một nhiều người vào?
Thư kí rót trà cho Á Hiên rồi đáp:
-Thưa giám đốc, cô Phó là người tuyển họ vào. Bọn họ là người quen của cô ấy
Á Hiên buông cây viết trên tay:
-Cái gì? Cô ta tự ý tuyển họ sao? Đem hồ sơ của những người được cô ta tuyển ra đây.
Một lát sau thư kí lại đi vào cùng đống hồ sơ nhân viên trên tay, Á Hiên bàng hoàng khi mở ra. Trong đó toàn là những người có tiền án hình sự, những người thất nghiệp.
-Cô ta giỡn mặt với tôi sao? Cậu nhìn xem, công ty chúng ta ngày càng đi xuống là 1 phần cũng do cô ta
Á Hiên đứng dậy, cầm đống hồ sơ qua phòng Dịch Khải Liêm. Bên trong phòng là Dịch Khải Liêm đang nói chuyện với Phó Vi Vi. Á Hiên xông vào kể tường tận sự việc.
-Cô Phó! Mình vô dụng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-von-di-khong-nen-ton-tai/2980172/chuong-24.html