5 năm rồi lại 10 năm, Dịch Khải Liêm cố gắng để đến gần Á Hiên hơn nhưng hết lần này đến lần khác bị cô từ chối.
Brian bây giờ cũng đã trở thành 1 cậu thanh niên, cậu suốt ngày chỉ lo học. Lúc rãnh rỗi thì hay đứng tập vài động tác nhảy.
Sáng hôm đó như bao ngày, cả gia đình lại tụ họp ăn sáng. Dịch Khải Liêm vừa ăn vừa nói chuyện với con
-Học hành sao rồi Brian?
Brian mỉm cười nói:
-Dạ cũng ổn ba
Không cho anh có cơ hội hỏi con thêm nên Á Hiên lên tiếng:
-Mẹ nghe là con có hẹn với bạn phải không? Ăn nhanh rồi đi đi. Không thôi bạn chờ
Brian uống xong li nước rồi đứng dậy chào ba mẹ. Dịch Khải Liêm ra hiệu cho các giúp việc trong nhà rời đi, sau đó anh đến gần Á Hiên và ôm eo cô. Á Hiên chán nản nhích sang một bên, anh cầm tay cô rồi nói
-Lát nữa chúng ta đi ăn gì đó đi, anh đặt nhà hàng rồi
Á Hiên lấy giấy lau khóe miệng, đứng lên nói:
-Xin lỗi hôm nay em có hẹn rồi
Nói xong thì cô đứng dậy bỏ đi để lại Dịch Khải Liêm với khuôn mặt buồn bã ngồi đó.
Đến công ty, thư kí báo với Á Hiên là có một người muốn gặp cô. Á Hiên ngạc nhiên nhưng vẫn đến đúng chỗ hẹn. Bước đến gần công viên, cô thấy một người đàn ông đứng xoay lưng lại phía mình. Nhìn sơ qua Á Hiên cũng biết đó là Cao Dương. Nước mắt coi không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-von-di-khong-nen-ton-tai/2980171/chuong-25.html