Nấu xong cháo anh liền bưng lên cho cô thấy cô ngồi dậy khó khăn anh bèn đút từng thìa cháo cho cô ăn
" Em no rồi ! không ăn nữa " cô nói và xoay người nằm xuống
Anh đành đặt tô cháo cạnh bàn tiến đến vuốt nhẹ lên lưng cô
" Hôm nay em ở nhà nghỉ ngơi nhé ! anh đến giờ đi làm rồi " nói xong anh liền cúi người hôn nhẹ vào trán cô
Cô không có phản ứng gì mặc cho anh muốn làm gì thì làm
Khi anh bước ra khỏi phòng cô mới ngồi dậy, chuyện hôm qua cô rất tức giận anh đã dày vò cô mười mấy tiếng đồng hồ cơ thể cô bây giờ vẫn còn rụng rời
Ngoài mắng anh cầm thú ra cô chẳng còn lời nào để mắng anh được nữa
Trên đường đi làm anh nhớ lại dáng vẻ yếu đuối của cô hôm qua trong lòng xuất hiện cảm giác muốn bảo bọc che chở cô cả đời, anh chấp nhận để cô mắng chửi anh là cầm thú nhưng anh không thể nào chịu nỗi trước dáng vẻ của cô, vừa chạm vào cô thôi anh đã bắt hứng phấn cả cơ thể anh dần nóng lên nên hôm qua cô đã bị anh làm cho mệt mỏi hết cả người
Về phần cô, ở nhà cũng không hẳn là nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cô bắt đầu chỉnh sửa lại bản thảo của mình để nhanh chóng nộp sớm cho trưởng phòng
Lúc cô đang hăng say viết tin thường không chú ý lắm đến thời gian cho nên sau khi viết xong đã là 4 giờ, bụng cô kêu ộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-la-vi-dang-chocolate-la-vi-ngot/2742431/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.