Có lẽ một người phụ nữ luôn hy vọng xuấthiện một người đàn ông như vậy trong cuộc sống, có thể bao dung con người thậtsự của mình. Cho dù mình vừa ngủ dậy, quần áo trên người nhàu nhĩ, anh ấy cũngcảm thấy mình đẹp nhất...
Đêm trên núi yên tĩnh lạ thường, không có gió, ngay cảtiếng cành cây xao động cũng không có.
Hàn Hiểu trở mình liên tục không sao ngủ được, chú cún nhỏ lại rất vui mừng khicó người chơi với nó. Nó lăn đi lăn lại trong lòng Hàn Hiểu, cắn dây áo ngủ củacô, chiếc đuôi nhỏ không ngừng vẫy vẫy.
“Tao mất ngủ rồi.” Hàn Hiểu vuốt ve cổ nó, buồn bã nghĩ, “Tự nhiên mình lại bịmột khẩu súng làm cho mất ngủ. Thật ra chỉ cần bật ti vi, kênh nào cũng có thểnhìn thấy thứ đồ chơi đó…
Thứ đồ kim loại màu xám lạnh lùng khiến cho người ta sợ hãi theo bản năng. Đặcbiệt là nghĩ đến nó đang được cầm trong bàn tay đã từng ôm mình... Hơn nữa, côkhông biết bàn tay cầm súng đó có thể làm gì...
Có thể làm gì?
Hàn Hiểu nóng ruột trở mình.
Buổi đêm mùa thu hơi lành lạnh nhưng Hàn Hiểu thấy nóng. Nghĩ đến hình ảnh HìnhNguyên đang cầm súng, Hàn Hiểu cảm thấy có một sợi dây thừng đang xiết chặt lấylòng cô, dần dần xiết chặt từng milimet.
Hàn Hiểu không biết nên gọi cảm giác khó chịu đó là gì…
Hàn Hiểu ôm lấy chú cún đứng dậy rót một cốc nước, đang định quay người bước vềgiường, cô nghe thấy có tiếng động lạ vang lên ở phía xa, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-tron-chay/2217237/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.