Những lời anh dặn, người khác chắc chắn sẽlàm được sao?
Những lời anh đồng ý với người khác, liệuanh có hoàn toàn làm được?
Có tiếng giày cao gót xóa tan không gian yên tĩnhtrong phòng.
Mạnh Hằng Vũ đưa tay hướng về phía cửa, đắc ý cười, “Nào, chúng ta cùng nhaunghiệm thu những thu hoạch của chúng ta thôi.”
Ánh mắt Hình Nguyên hướng về phía người mới xuất hiện, “Dương Dương?”
Vu Dương nhìn Hình Nguyên, bước từng bước tới bên cạnh Mạnh Hằng Vũ. Cô khôngnhìn người đang đưa tay ra, Mạnh Hằng Vũ cũng không để tâm rút tay về, nửa nhưcười nửa như không nói: “Hình Nguyên, bây giờ anh biết vì sao tôi lại giống mộtanh chàng ngốc nghếch, bảo đánh người thì đánh người, bảo phá phòng tranh thìphá phòng tranh rồi chứ? Anh xem, những hành động vô cùng ngốc nghếch của tôicuối cùng cũng bắt lão hồ ly là anh xuất hiện, đúng không?”
Hình Nguyên dường như không nghe thấy anh ta nói gì, không chớp mắt nhìn VuDương, hỏi với giọng nhàn nhạt: “Vì sao?”
Vu Dương không tỏ độ gì liếc nhìn anh ta, “Vì sao cái gì? Không có nhiều cái vìsao như thế? Không phải anh rất thông minh sao? Không phải mọi người trong nhàđều khen anh lanh lợi tài giỏi sao? Anh tự nghĩ xem.”
Ánh mắt Hình Nguyên sáng lên, “Vì Vu Thị?”
Vu Dương hừ một tiếng, nhìn sang hướng khác.
Hình Nguyên nhìn cô ta, không động sắc mặt kéo Hàn Hiểu ra phía sau, “Anh đãnói với em, đợi bao giờ em ba mươi tuổi, anh sẽ giao Vu Thị cho em.”
Hàn Hiểu muốn gạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-tron-chay/2217219/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.