Ngày hôm sau…
Sau khi hoàn tất thủ tục xin nghỉ phép, Hề Dung Diệp lập tức ra sân bay về thành phố E. Ra khỏi sân bay quốc tế gần sáu giờ tối, cô nhanh chóng bắt taxi đến bệnh viện, mặc dù biết rằng tình hình sức khỏe của bà Khưu đã ổn, có ông Khưu và Khưu Đông Bách chăm sóc, nhưng vẫn nóng lòng muốn gặp bà.
Gõ cửa hai lần, sau đó Dung Diệp mở cửa đi vào, dưới sự ngạc nhiên xen lẫn vui mừng của bà ông Khưu, bởi vì từ lâu cứ nghĩ cô đã mất.
Cô mếu máo từng bước đi tới, nghẹn ngào cất lời:
“ Chú, dì… ”
“ Ừ! ”
Ông Khưu mỉm cười gật đầu, trái ngược với ông ấy, bà Khưu rưng rưng nước mắt, đưa tay phía trước ý bảo cô đi lại gần bà.
Rất nhanh, Dung Diệp chạy tới khom người ôm chầm lấy bà xúc động không thôi, như người con xa mẹ thời gian đã lâu.
“ Dì… con xin lỗi, con đã làm cho mọi người đau lòng rồi! ”
Lúc này, ông Khưu bước tới dịu dàng xoa xoa đầu của cô như một người ba, nhẹ nhàng lên tiếng:
“ Bình an, khỏe mạnh là được rồi, chú với dì không trách con đâu, thật ra thì ai cũng hiểu tâm trạng của con lúc đó! ”
“ Cảm ơn chú! ”
Bà Khưu kéo nhẹ cô ra, sau đó cầm tay ôm ấp, ánh mắt dò xét nhìn từ dưới lên trên, nói:
“ Con gầy đi nhiều quá, Dung Diệp! ”
“ Dì cũng gầy hơn lúc trước nữa ạ! ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-the-cuong-cau/3469560/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.