• Trưa hôm sau…
Từ phòng ngủ của Hề Dung Diệp trở ra, Khưu Đông Bách đi xuống phòng bếp dặn dò đầu bếp nấu món cô ưa thích, để khi thức dậy có thể dùng bữa.
“ Dung Diệp ngủ rồi hả con? ”
“ Dạ vâng! ”
“ Tội nghiệp con bé, vẫn chưa thể nguôi ngoai nỗi đau. ”
Anh thở ra, sắc mặt cũng vô cùng mệt mỏi và đau buồn, lên tiếng:
“ Tranh thủ lúc Dung Diệp đã ngủ, con vào thư phòng giải quyết một số công việc, lâu lâu mẹ vào xem cô ấy giúp con nhé! ”
“ Con cũng ngủ một chút đi Đông Bách, lúc ở thành phố S trở về là mẹ đã thấy sắc mặt của con rất kém, từ đó đến nay có nghỉ ngơi gì đâu. ”
Từ khi Hề Dung Diệp bỏ đi đến hiện tại, Khưu Đông Bách dường như chưa chợp mắt quá bốn giờ đồng hồ trên một ngày, mấy hôm cô ở bệnh viện anh đều thức trắng cả đêm, nhìn gầy hơn thấy rõ.
“ Con vẫn còn ổn, mẹ yên tâm đi! ”
Tuy có ông Khưu giúp đỡ, nhưng lượng công việc rất nhiều, ông ấy cũng đã lớn tuổi, đảm đương quá mức sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe, nên anh phải tranh thủ thời gian phụ ông giải quyết.
Khưu Đông Bách ôm lấy bả vai bà Khưu một cái, sau đó vào thang máy để lên thư phòng làm việc. Lúc này, bà ấy quay ngược trở vào phòng bếp, căn dặn đầu bếp nấu thêm vài món khoái khẩu của anh để tẩm bổ.
Dinh thự Khưu Gia rộng lớn, quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-the-cuong-cau/3459368/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.