Các thành viên nhìn nhau, cũng hiểu nhầm ý của ông lão Nhan, tưởng ông sẽ giao trả quyền lực lại cho Nhan Nhu. “Tôi biết ngay Chủ tịch Nhan tuyệt đối sẽ không để ả diễn viên kia trở về! Vậy thì đúng rồi, đám diễn viên đó là cái thá gì chứ?” “Ông nói gì vậy!” Có vài người cảm thấy Nhan Ôn là người phù hợp nhất, lúc trước Nhan Nhu quản lý công ty được một khoảng thời gian, công ty chẳng có tiến triển gì mới mẻ cả. “Vậy thì mời các vị trở về trước. Nhan Nhu đứng dậy lên tiếng. 
Họ lần lượt đứng dậy, Nhan Nhu đứng ngay cửa phòng hội nghị, dõi nhìn bọn họ rời khỏi, giờ cô ta mới ý thức được một việc, cô ta cần phải đưa ra thành tích cho các thành viên trong hội đồng thấy được, để bọn họ tâm phục khẩu phục! 
Giải quyết việc Tăng Nhĩ Ngọc bị bắt cóc, chính là một cơ hội tốt 
Còn về lời đề nghị của bọn họ để Nhan Ôn nhậm chức người đại diện Chủ tịch, Nhan Nhu vốn không hề để bụng, theo cô ta thấy, Nhan Ôn chỉ mang dòng máu của nhà họ Nhan mà thôi, cô ấy là một nữ diễn viên lăn lộn trong giới giải trí bảy tám năm nay, hiểu biết gì về việc quản lý công ty chứ? 
Nói ra ngoài e rằng bị người khác cười khinh mất! 
Như vậy, phải nhanh chóng khiến Tăng Nhĩ Ngọc biến mất triệt để. 
Tối hôm đó, một chiếc máy bay tư nhân đáp xuống sân bay, Tăng Nhĩ Ngọc thông qua lối đi đặc biệt rời khỏi sân bay, ngồi lên chiếc xe được Giang Tùy An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-the-cu-tuyet/1720486/chuong-486.html