Lục Hiển Phong vừa xuống xe thì nhìn thấy người đànông đang bước ra khỏi cửa.
Người này khoảng trên dưới ba mươi tuổi, dáng ngườicao gầy, mặt mũi sáng sủa. Nếu bỏ qua sự xảo quyệt ẩn sâu trong đáy mắt thìthoạt nhìn rất giống một bác sỹ nha khoa hoặc giáo sư đại học.
Lục Hiển Phong nhìn rất nhanh từ vai xuống eo, đến đôichân dài của anh ta, rồi lại nhìn nhanh lên mặt. Trong một khoảnh khắc rấtngắn, trong đầu anh đã đưa ra được đánh giá bước đầu-anh ta tuyệt đối khônggiống như vẻ nho nhã bề ngoài.
Ký ức nhanh chóng quay về, dường như cùng một lúc, anhnhớ lại mình đã gặp người này ở đâu rồi. Hai tiếng đồng hồ trước ở khách sạnphía tây khách sạn Hyaat.
Sở dĩ anh để ý đến anh ta là bởi vì ánh mắt người nàyđang theo dõi Bành Tiểu Ngôn và người đàn ông tên là Simon. Cái kiểu quan sátmột cách vô tình, ánh mắt nhìn lại rồi thôi, không khiến cho đối phương cảnhgiác.
Không thể chỉ là tình cờ. Đây là suy nghĩ đầu tiênxuất hiện trong đầu Lục Hiển Phong.
Tuyệt đối không thể chỉ là tình cờ. Khả năng nhìn nhậncon người của Lục Hiển Phong đã được đào tạo một cách chuyên nghiệp, anh có thểkhẳng định người này không chú ý đến Simon hay Bành Tiểu Ngôn mà hoàn toàn chútâm đến các tiểu tiết khi hai người gặp nhau, ánh mắt khi anh ta nói, ánh mắtcô ấy nhìn anh ta, thái độ của anh ta khi lấy thức ăn cho cô...
Điều này có ý nghĩa gì đó.
Lục Hiển Phong tháo kính đen vứt vào trong xe, bướcđến gần người đàn ông đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-mat-ma/83618/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.