Ngày cuối tuần, bến xe lúc nào cũng đông nườm nượp.Chỗ Tô Cẩm ngồi gần lối đi, không ngờ vừa ra bến, lái xe đã bắt đầu lôi kéothêm khách, trong khi chỉ còn lại một cái ghế đẩu.
Người đàn ông trung niên ngồi cạnh cô mặc một chiếc áokhoác không nhìn ra được màu gì, nghiêng đầu ngủ gật, không bao lâu sau đã gốiđầu lên tay vịn của ghế khiến Tô Cẩm không biết để tay vào đâu.
Sợ nhất là không biết túi của ai để trên giá hành lýrơi xuống vài của một hành khách ngồi phía trước, khiến cho Tô Cẩm sợ đến toátmồ hôi. Mới đầu tháng Tư mà không khí trên xe đã khiến người ta cảm thấy ngộtngạt.
Mệt mỏi quay về phòng ở dành cho nhân viên ở thành phốC, cô vội vàng rửa mặt, chưa kịp dọn phòng thì điện thoại từ phòng giám sát kỹthuật đã gọi đến.
Điện thoại là của cậu thực tập sinh Trần Lâm ở phònggiám sát kỹ thuật. Trong khi Tô Cẩm về học ở thành phố T, một phần công việc xửlý tài liệu là do cậu ta làm. Mặc dù chưa có kinh nghiệm, nhưng Trần Lân làmviệc rất chăm chỉ, cẩn thận nên ấn tượng của Tô Cẩm về cậu ta quả không tồi.
"Chị Tô, hôm nay chị mới quay lại ạ?" TiếngTrần Lâm có vẻ lo lắng, "Em đang trong tình trạng khẩn cấp lắm rồi."
Tô Cẩm ngạc nhiên "Sao thế?"
Trần Lâm thở dài “Trước khi chị đi, không phải là bênTrung Hoàn lấy đi một lô van bướm sao? Không biết có vấn đề gì mà mang trả lạichúng ta.Nhân viên kỹ thuật của họ đang đến làm phiền chúng ta.”
“Vì sao phải trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-mat-ma/83617/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.