Tỉnh giấc vài lần trong đêm, đến khi trời tảng sángthì không thể ngủ được nữa, Tô Cẩm dựa vào đầu giường nghĩ xem mình nên làm gì,nghĩ đến nỗi đau đầu.
Buổi sớm ở trên núi quả thật rất tuyệt, những tia nắngvàng nhảy nhót xuyên qua tán lá, cả làng như được tắm qua một lượt bằng nướcsạch, không khí vô cùng trong lành, có mùi thơm đặc biệt của gỗ rừng. Cho dùlúc rửa mặt cũng có người đứng bên cạnh trông chừng nhưng tâm trạng của Tô Cẩmcũng tốt hơn rất nhiều, lúc nhìn thấy Mạnh Hằng Phi, mặc dù trong lòng vẫn sợhãi theo bản năng nhưng bề ngoài đã có thể tỏ ra thản nhiên.
Đương nhiên điều này có liên quan đến việc cô khôngnói gì với Mạnh Hằng Phi. Không thể không nói rằng, khi người này xuất hiện mộtcách hiền lành trước mặt người khác, rất khó có thể liên tưởng đến việc trongđêm cậu ta côn đồ, vô lại như thế nào. Nếu không nhận thấy vẻ độc ác ẩn sâutrong mắt, thì đó rõ ràng chỉ là một cậu bé đang lớn vô cùng bình thường, lễphép ngoan ngoãn. Nụ cười sáng ngời của người ở trong lứa tuổi của cậu ta – gầngiống như ấn tượng của Tô Cẩm trong lần đầu tiên gặp tại bệnh viện.
Đáng tiếc đó chỉ là giả tạo.
Thực sự đáng tiếc, đó chỉ là cậu ta cố ý giả tạo nhưvậy.
Tô Cẩm thở dài, vắt chiếc khăn lên giá gỗ, cầm chiếclược gỗ mà Mạnh Vãn Đình đưa cho để chải đầu, sau đó lại được đưa về phòng,còng tay vào khung giường.
Vừa rồi khi ra ngoài sân rửa mặt, cô quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-mat-ma/2087999/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.