Khi tỉnh lại Tô Cẩm thấy toàn thân mềm nhũn, mũi dườngnhư vẫn còn bị kích thích bởi mùi thuốc mê, có vẻ buồn nôn.
Bên ngoài trời tối đen, không có ánh sáng đèn, đườngđi rất xóc. Người ngồi bên cạnh đang cúi đầu ngủ gật, nhìn khuôn mặt thì có lẽlà Mạnh Vãn Đình.
Họ đang ngồi trên xe đi trên đường cao tốc. Chỗ ghếlái và ghế bên cạnh đều có người ngồi, trong bóng tối, Tô Cẩm chỉ có thể mơ hồnhận ra đây là hai người đàn ông, hơn nữa còn là những người mà cô không quenbiết. Trong không gian nhỏ hẹp đầy lạ lẫm, lạnh lẽo và không có thiện ý.
Đầu đau kinh khủng, Tô Cẩm sờ chiếc chìa khóa vàngtrên cổ rồi lại mơ hồ ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy một lần nữa thì trời đã sángrồi. Họ vẫn ở trong xe, Mạnh Vẫn Đình đang chau mày cầm một hộp sữa, nhìn thấycô đã tỉnh, tiện tay vứt cho cô sữa và bánh mỳ, vô cùng lạnh lùng bảo cô: “Ănsáng đi”.
Tô Cẩm không hề có cảm giác khó chịu, nhưng tay chânvẫn bải hoải. Cô không muốn ăn, nhưng theo bản năng cô biết, trong hoàn cảnhnày, mình không nên chống lại bất cứ người nào thì sẽ an toàn hơn. Dù sao côcũng cần thức ăn để bổ sung năng lượng. Nếu tay chân mệt mỏi thì cô sẽ khôngthể làm được gì.
Tô Cẩm lặng lẽ ăn bữa sáng đơn giản, tinh thần ổn hơnrất nhiều. Cô để ý thấy người đàn ông ở ghế lái nhìn cô qua kính chiếu hậu, ánhmắt lạnh lẽo, có vẻ như dò xét, chỉ nhìn nhanh một cái rồi lại quay đi. Ngườinày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-mat-ma/2087998/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.