Vì đang có bố ở đây nên tôi được thể tâng Duy lên luôn:
-Vâng, anh lại còn nói “có vẻ”, chồng em tử tế số một đấy anh ạ.
Anh tôi bỉu môi một cái:
-Mẹ nói cấm có sai bao giờ, mày cứ mở miệng cái là bênh bênh.
Hôm đó anh đàn cho tôi nghe mấy bản nhạc, có bài tôi biết, có bài hình như chưa nghe bao giờ, nhưng vì nghe rất cuốn nên cứ im lặng gật gù nghe, đến khi anh đàn xong thì cái Nhi đã đứng bên cạnh tự bao giờ, ngày trước hầu như ngày nào chúng tôi cũng gặp nhau, sau này tôi lấy chồng xa rồi thì nó cứ hễ nghe tin tôi tới thăm anh lại chạy tót sang nói nói với tôi dăm ba câu.
Nó đứng bên cạnh tôi háo hức hỏi:
-Hay không? Mày thấy hay không?
Nhìn thấy vẻ mặt đang hồi hộp như con nít đợi được khen của nó tôi bật cười:
-Anh tao đàn đương nhiên phải hay, ngày trước mà thi vào nhạc viện thì có khi giờ này mày đã quen mặt anh tao trên tivi rồi đó.
Nhi nhìn tôi ngạc nhiên một chút rồi nhăn nhó:
-Tao có hỏi mày anh Toàn đàn thế nào đâu? Tao đang hỏi về bài nhạc anh ấy tự viết cơ mà?
Đến lượt tôi lại trố mắt ngạc nhiên, không ngờ anh tôi còn có ngày viết nhạc nữa, hèn gì lúc nãy tôi nghe thấy giai điệu rất lạ, có lẽ đó là là cách để anh tôi mỗi ngày tự xoa dịu bản thân mình, là cách để anh tôi giãi bày những ngày tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-hen-truoc/2652195/chuong-16.html