Xong đợt thi đó tôi về quê mấy ngày, vừa để xả hơi vừa để đón sinh nhật cùng bố, anh tôi làm gần nhà còn tôi thì vài ba tuần mới về nên lần nào cũng đâm ra quí hóa, bố nấu cho tôi không biết bao nhiêu là món, lúc nào bố cũng sợ tôi ở trên thành phố một mình ăn uống thất thường nên ngoài nấu ra thì bố còn làm sẵn cả mấy con gà bỏ tủ lạnh cho tôi mang đi.
Hôm đó tôi nói mình sẽ tự làm bánh kem cho bố, tôi không khéo tay lắm nên cái bánh làm ra nhìn mãi cũng không biết hình gì thế mà bố tôi cứ cười mãi không nỡ cắt, anh Toàn nhăn nhó nhìn tôi :
-Ai dạy cho mày làm cái này thế ?
Tôi biết anh châm chọc nên cãi :
-« Cái này » là cái gì ? Anh phải hỏi cho nó rõ ràng.
-Tao có nhìn ra cái bánh đâu, thấy nó cứ vừa tròn vừa méo mà cũng chả ra cái màu gì cả.
Thấy tôi phụng phịu nên bố động viên :
-Tròn méo gì cũng ra cái bánh là được rồi, ban đầu thấy nó lỉnh ca lỉnh kỉnh nào bột nào khuôn bố còn sợ nó thành cái giống khác cơ.
Anh Toàn được thể càng cười tợn hơn, tôi cũng không biết sao mình dở đến thế, cứ cái gì cần khéo léo thì tôi tránh ra càng xa càng tốt, anh tôi có khi còn giỏi hơn cả tôi. Đợt này không biết có phải tôi ít về hay không mà nhìn anh có vẻ gầy, người lại xanh xao, tối đó khi cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-hen-truoc/2652159/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.