Cuối tuần đó mẹ bắt anh trai tôi lên chở về thật, vừa về tới nhà thấy mẹ đã soạn sẵn trầu cau, mấy gói bánh và chai rượu để trên bàn, thấy tôi mẹ lật đật :
-Con vào rửa ráy đi rồi sang nhà nó với mẹ.
Tôi ngạc nhiên :
-Đi đâu hả mẹ ?
Mẹ tôi dằn mạnh cái làn xuống bàn :
-Đi trả lễ cho nhà đó đi, chứ cứ giữ cau trầu như thế sau này mày bị mất duyên khó lấy chồng.
Đáng ra chúng tôi làm đám ăn hỏi rồi nhưng vì nhà Sinh nói không muốn rườm rà nhiều lễ nghi nên xin với nhà tôi gộp lại làm một, thành ra hôm đó chỉ có bố mẹ Sinh với mấy bác trong họ mang cơi trầu chai rượu sang đại ý là xin cho chúng tôi được về chung một nhà. Hôm đó mẹ tôi tức lắm, còn nhất quyết không gả tôi, mẹ nói ai đời con nhà gia giáo được ăn học đàng hoàng, cũng xinh xắn như ai mà đến cái đám cưới cũng không được tươm tất, mà đúng như thế thật, tôi biết thừa nhà Sinh keo kiệt, sợ tốn kém.
Tôi nhìn quanh tìm bố nhưng không thấy đâu nên mới hỏi mẹ :
-Con với mẹ đi hả mẹ?
-Ừ, bố mày không chịu đi, phải thì mẹ với bố mày đi mới đúng.
Tôi biết tính mẹ đã muốn làm là phải làm cho tới nhưng tôi không muốn đi, bố thì không thấy đâu cả nên đành tìm cách chống chế:
-Mẹ đã biết thế rồi sao còn bắt con đi làm gì? Hồi đó là nhà họ sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-hen-truoc/2652151/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.