Vừa mới mở cửa phòng thì mẹ gọi điện lên, tôi chưa kịp chào thì đã nghe tiếng mẹ vừa nạt vừa khóc trong điện thoại :
-Đẹp mặt chưa hả con? Mày về mà xem thằng chồng chưa cưới của mày kìa. Nó làm cho con người ta có chửa rồi giờ người ta sang bắt vạ kia kìa.
Tôi ngơ ngác:
-Ai hả mẹ ?
-Ai vào đây nữa hả con ? Thế mày có vài thằng chồng sắp cưới à ?
-Chồng con hả mẹ? Là Sinh hả?
Mẹ tôi đang sẵn bực nghe tôi hỏi thế thì gắt lên:
-Chứ còn thằng nào nữa? Con gái con lứu bố mẹ nói cấm có nghe, đó, giờ coi nhục nhã chưa ?
Ngày tôi quen Sinh mẹ tôi không ưng ra mặt, mẹ nói thằng đó thì mẹ chưa biết nhưng nhà nó thì có tiếng điêu ngoa ba đời nay nên mẹ không chịu. Sinh ở ngay trong làng, mẹ Sinh đúng là có tiếng dữ dằn thật, nhà Sinh thì cũng chẳng khá giả hơn nhà tôi nhưng lúc nào mẹ Sinh cũng tự hào vì Sinh làm công an trong huyện, người nhà nước hẳn hoi. Tôi với Sinh quen biết từ nhỏ, từ hồi còn đi chăn bò, hái sim cùng nhau, sau này lớn lên kiểu quen có nhau rồi nên cứ ở bên nhau, chẳng giận hờn, không cãi vã, cứ nhạt nhẽo thế mà lại yêu nhau được tận mười năm chứ ít ỏi gì.
Mẹ tôi nói không thích nhưng cũng không hẳn phản đối, mỗi lần bà nói tới chuyện của chúng tôi thì bố đều dặn :
-Bà cứ để kệ nó, nó yêu ai thì nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-hen-truoc/2652149/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.