Anh vừa dứt lời,Vân Tưởng Tưởng liền khựng lại, cô lấy tay xoa xoa cái bụng phẳng lì của mình. Anh không muốn con của anh với cô ta không có cha vậy con của cô thì sao? Chẳng lẽ nó lại không muốn có cha sao?
- anh đừng có vọng tưởng. Kể cả có như vậy, em cũng sẽ không ly hôn với anh đâu.
Vân Tưởng Tượng cố giữ bình tĩnh, cô cố gắng không để nước mắt chảy xuống. Cô không muốn để cho họ thấy cô yếu đuối nữa vì lúc này không phải có một mình cô chiến đấu để tồn tại trong căn nhà này.
- Nếu vậy thì cô nên cư xử cho đúng mực vào. Đừng ảnh hưởng đến cô ấy.
Cố Minh Thành lại lớn tiếng nói thêm. Vừa nói xong anh liền quay lại nhìn Hoắc Như Phi một cách trìu mến, cưng chiều.
Vân tưởng tưởng không nói gì cô im lặng tiếp tục đi lên những bậc thang dài. Cô lặng lẽ rơi lệ, nước mắt không kìm được mà cứ chảy dài mãi. Cô về đến phòng đóng cửa một cái "sầm" thật lớn. Hoắc Như phi ngồi ở dưới nghe được thì cũng thấy hả lòng hả dạ mà đắc ý không thôi. Chỉ có Cố Minh Thành, dường như anh cảm nhận có cái gì đó trong cô đã thay đổi anh muốn tiến đến hỏi cô nhưng dường như có một bức tường vô hình nào đó ngăn cản anh lại không cho anh tiến tới.
_________________________________
Tối hôm đó.
Vân Tưởng Tượng không hề ra khỏi phòng bếp Cố Minh Thành và Hoắc Như Phi ngồi trong phòng bếp ăn uống cười nói vui vẻ. vẻ mặt của Mạc quản gia đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-chon-toi/396868/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.