Một khi con người ta có tình yêu thì hoàn toàn khác hẳn. Họ sẽ vì đối phương mà thay đổi mình thành người tốt hơn và phù hợp hơn với người mình yêu. Chính vì thế mà bạn đừng bao giờ tự ti về chính mình, nếu bạn yêu phải người hơn mình về mọi mặt thì bạn hãy dũng cảm và cố gắng để hoàn thiện mình hơn nhưng đừng để mất đi chính mình là được.
Còn nếu bạn yêu người không bằng mình thì cũng đừng lo lắng nếu đối phương không thể hòa nhập được với cuộc sống của bạn thì bạn hãy hòa nhập với cuộc sống của cô ấy là được.
Nói chung trong tình yêu chúng ta đừng nên hơn thua ai chịu thiệt nhiều hơn mà hãy nghĩ rằng đối phương là người mà mình yêu và mình muốn được ở bên cạnh họ mãi mãi thì bất cứ mọi rào cảng đều có thể vượt qua.
Vị tổng tài của chúng ta cũng vậy, anh đã nghiệm ra được chân lý rằng, nếu đối phương không thể hòa nhập được cuộc sống của bạn thì bạn hãy hòa nhập vào cuộc sống của đối phương, như vậy thì bạn sẽ có được hạnh phúc và tình yêu chân thành của đối phương, trong tình yêu không có so đo tính toán, không hơn thua thiệt hơn, không phân biệt đối xử, không đánh mất lòng tin thì tình yêu đó sẽ nhanh chóng cho ta quả ngọt.
Trong thời gian hai người cùng chung hoàn thành dự án, cô và anh giường như đã kéo ngắn khoảng cách hơn rất nhiều, cô cũng không còn sợ anh như trước nữa, mà cô cảm thấy anh là một người tuy bề ngoài thì lạnh nhưng trong lòng thì rất ấm áp và dịu dàng.
Có phải cô gái của chúng ta đã bắt đầu rung động trước tổng tài rồi không nhỉ, chẳng qua là cô chưa biết rằng mình đã phải lòng người ta rồi chăng, nếu không thì làm sao cô có thể cảm nhận được anh là người đàn ông ấm áp và dịu dàng chứ, đúng là trong mắt người tình hóa thiên nga mà.
Không chỉ mình cô thấy anh là người tốt mà ngay cả anh thì khỏi phải nói, vốn dĩ anh đã thích cô rồi, nên trong thời gian hai người làm việc gần nhau thì anh giường như đã xác định chính xác con tim mình đã bị cô đánh bại hoàn toàn rồi, mỗi ngày anh đều mong được tới công ty để nhìn thấy cô, anh muốn lúc nào cô cũng ở trong tầm nhìn của mình, thấy cô chăm chỉ làm việc và sáng tạo anh càng thích cô nhiều hơn, sự thông minh và hiểu biết của làm anh càng thêm trân trọng.
Bây giờ thì anh chắc chắn rằng đời này của anh không thể không có cô. Do đó, anh càng thêm quyết tâm theo đuổi được cô và sớm đưa nàng về dinh.
Nói là làm, hôm nay trong lúc làm việc vì dự án sắp đến thời điểm cuối nên cả hai người đều cố gắng đẩy nhanh tiến độ để giao cho khách hàng, nên đến khi hai người làm xong thì cũng đã quá khuya, thế là anh nói mời cô ăn khuya vì tối giờ bận làm quên cả việc ăn cơm.
Thế là cô cũng đồng ý hai người cùng nhau đi ăn, cả hai cùng nhau đi tới một nhà hàng, nhân viên phục vụ tới đưa menu thì anh đã đưa cô và nói cô chọn món. Cô chọn xong thì đưa anh để anh chọn nhưng anh thì nói với phục vụ: "lấy cho tôi phần giống cô ấy là được." Nhân viên phục vụ lịch sự nói anh chị chờ xíu sẽ đem đồ ăn lên rồi rời đi.
Hai người ngồi chờ trong khung cảnh khá đẹp, cũng may là bữa giờ cô cũng đã ít sợ anh hơn nên cũng không cảm giác lo lắng như trước nữa. Ngược lại, anh thì rất muốn nói lời tỏ tình với cô nhưng anh khi đứng trước cô khi như một tên ngốc không thể nói được lời nào. Thế là hai người chỉ có thể nói chuyện vu vơ rồi phục vụ đem đồ ăn lên.
Sau khi hai người ăn cơm xong thì anh nói với cô: "Em giờ về nhà có bận việc gì không, anh thì không có việc gì nên về cũng chán, nếu em không có việc gì có thể đi dạo với anh một lúc không?" thấy anh nói vậy nên cô cũng gật đầu và hai người cùng nhau đi dạo trên đoạn đường dành cho người đi bộ, khung cảnh rất đẹp, hai người sánh bước cùng nhau, tay gần như chạm vào nhau anh rất muốn nắm tay cô nhưng lại không giám.
Thế là ông trời giường như thấy anh tội nghiệp nên cũng tạo cơ hội cho anh, có một cậu bé trượt ba tin xém xíu nữa thì đụng trúng cô thế là anh nhanh tay lẹ mắt ôm cô vào lòng mà né không bị cậu bé đụng trúng, cả hai người sợ hết hồn, cũng may không sao, sau khi ôm cô xong thì anh kiểm tra xem cô có bị trúng ở đâu không, trong trạng thái lo lắng.
Cô nhìn anh lo lắng cho mình mà rất cảm động và nói là cô không sao, cô cảm ơn anh đã giúp cô. Anh thở ra một hơi an tâm vì cô không có việc gì, lúc này tim anh mới bình tĩnh lại được, thế là anh nắm tay cô và nói: "anh sợ em sẽ lạc mất" cô nhìn vẻ mặt thành thật của anh mà cũng không thể từ chối, chỉ cảm thấy tim mình đập rất nhanh, chắc có lẽ là di chúng của sợ hãi lúc nãy.
Sau khi đi dạo xong thì cả hai cùng nhau lên xe anh đưa cô về, trên đường về cả hai cũng nói chuyện rất vui vẻ nhưng một lúc thì cô đã ngủ quên mất, có lẽ do cô cũng đã mệt, thế là anh lái xe chậm hơn để tránh đánh thức cô, đến lúc tới gần nhà cô thì anh không nỡ đánh thức cô dậy nên anh ngừng xe và để cô ngủ một lát, anh sợ cô lạnh nên đã lấy áo khoát của mình đắp lên cho cô và nhìn ngắm cô ngủ trông như một đứa trẻ vậy rất hồn nhiên và đáng yêu, còn cô thì ngủ rất an tâm và ấm áp.
Được một lúc có tiếng còi xe máy đi ngang qua làm cô tỉnh giấc, lúc này cô mở mắt ra và nhìn thấy đã đến nhà mình và cô nhìn sang anh với vẻ mặt ngượng ngùng nói: "ngại quá, xin lỗi anh em ngủ quên mất" anh triều mến nhìn cô và nói: "Không sao em có thể ngủ đến sáng cũng không sao cả, vì anh có về nhà thì cũng chỉ ngủ mà thôi." Hai người tạm biệt nhau rồi cô vào nhà và chúc anh về nhà an toàn. Anh thì nhìn cô vào nhà rồi thì mới luyến tiếc lái xe đi.
Hôm nay, lúc cô còn đang say giấc thì có tiếng chuông điện thoại, mà thủ phạm chính là vị tổng tài của cô chứ không ai khác, anh gọi cho cô và nói: "lát nữa em không phải tới công ty, em sắp xếp một ít đồ cá nhân, anh sẽ tới đón em chúng ta có chuyến công tác khoảng 5 ngày ở Đà Nẵng" nói xong anh không cho cô cơ hội trả lời thì đã cúp máy cô như muốn chửi 8 đời tổ tông nhà anh, nhưng mà kỳ cục vì sao cô phải đi công tác với anh chứ, đây là chuyện của trợ lý hay thư ký của anh mà. Nhưng nói thì nói vậy cô cũng đành rời chiếc giường ấm áp của mình mà đi vệ sinh xong thì xếp sắp đồ đạc rồi xuống nhà ăn sáng.
Đến một lúc thì anh cũng tới và đón cô đi, trên xe còn có trợ lý thân cận của anh, cô được phân ngồi cùng với anh ở ghế sau còn trợ lý và tài xế thì ngồi ghế trước.
Cô rất muốn hỏi vì sao cô đi công tác, mà chuyến công tác này là để làm gì, thế nhưng trợ lý chào hỏi cô một cách rất ám muội rồi tất cả cùng xuất phát, lên xe anh biết cô có một bụng thắc mắc vì nhìn vẻ mặt của cô thì có cái gì cũng thể hiện hết trên mặt cả rồi, nên anh chủ động giải thích với cô: "Có một khách hàng muốn hợp tác với chúng ta nhưng đối tác là nữ còn anh thì là nam nên khi xã giao sẽ rất bất tiện nên mà phòng thư ký thì đang bận cả nên anh đành nhờ em giúp anh."
Miệng thì nói vậy thôi chứ thật ra trong lòng anh thì chỉ muốn cô ở bên mình 24 trên 24 mà thôi, vì anh sợ mình đi công tác 5 ngày không gặp được cô sẽ rất nhớ cô và cũng sợ lỡ anh đi thì cô ở nhà có ai tỏ tình thì cô đồng ý làm bạn gái người ta thì anh phải làm sao, hơn nữa anh cũng muốn dẫn cô đi chơi cho thoải mái, vì mấy ngày nay cô cũng làm việc mệt rồi, đúng là phiên bản thê nô chính hiệu, nói anh thê nô số 2 thì không ai giám đứng thứ nhất.
Trợ lý ngồi ở trên nghe anh nói mà cười thầm, trong lòng thì mắng thầm vị tổng tài đa mưu của mình, thích người ta thì nói đại đi, sợ không gặp được người ta sẽ nhớ thì tỏ tình rồi cưới người ta về nhà như vậy chẳng phải là sớm tối có nhau sao, vì sao phải tự làm khổ mình thế không biết.
Trên xe anh hỏi cô: "Em có Passport chưa" cô trả lời là chưa có, thế là anh lập tức lấy điện thoại và nhắn tin về cho thư ký nói: "cô liên hệ bên xuất nhập cảnh làm passport cho Như Phượng nhanh nhé" xong anh cúp điện thoại và nói tài xế mở cửa xe ghế sau vì anh biết cô bị say xe nên không thể ở trong không gian ngộp được. Đúng là hiểu và chiều vợ tận trời rồi.
Cả tài xế và trợ lý ngồi trên đều câm nín coi như mình là người tàn hình để giành không gian cho đôi bạn bên dưới. Trợ lý thầm cảm ơn ông trời cuối cùng ông cũng rủ lòng thương cho cuộc đời của anh, cho tổng tài của anh có được người thương thế thì từ nay anh sẽ không phải sợ ế vì ngày đêm túc trực bên sếp nữa rồi. Chỉ sợ sau này thấy mặt anh sếp còn cảm thấy phiền ấy chứ, haha đúng là trời giúp mình mà.
Đây là lần đầu tiên cô đi máy bay nên rất sợ hãi, anh biết nên đã nắm tay cô và truyền cho cô cảm giác an tâm, mỗi khi ở bên anh cô cảm thấy rất an toàn đến kỳ lạ, anh và cô ngồi cùng hàng ghế, anh nói: "em đừng sợ sẽ không sao đâu có anh ở đây rồi, em nhắm mắt và dựa vào vai anh đi, sẽ không sợ nữa" cô rất ngại nhưng anh đã chủ động ôm đầu cô đặt lên vai mình và tay nắm lấy tay cô, khiến cô cảm thấy rất ấm áp và ngủ thiếp đi, cho tới khi máy bay hạ cánh tiếng loa truyền đến thì cô đã tỉnh giấc và tay vẫn còn được anh nắm chặc cả hai tựa đầu vào nhau, trông cứ như vợ chồng vậy. Ôi ngại quá đi mất.
Xuống sân bay có xe tới đón họ về khách sạn, cô được sắp xếp phòng gần phòng anh và trợ lý phòng kế bên kia. Sau khi anh đẩy hành lý của cô vào phòng cho cô rồi thì anh nói: "Em nghỉ ngơi một xíu nhé, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi ngày mai thì chúng ta mới gặp đối tác."
Thế là anh lưu luyến về phòng mình, còn cô thì nhanh chóng vào lấy đồ thay tắm rửa và ngủ một giấc vì đi máy bay thật sự khá mệt. Đến giờ cơm tối anh gọi cô và cả ba người cùng xuống ăn tối ở nhà hàng. Ăn xong trợ lý biết điều nên nói lên phòng nói chuyện với bạn gái còn để hai người ở lại nên anh và cô ăn xong thì đi dạo quanh bờ biển, vì khách sạn gần biển nên không khí rất tuyệt. Thấy gió biển lớn anh sợ cô lạnh nên đã lấy áo khoát của mình và khoát lên cho cô, cô rất cảm động anh như thế này cô biết phải làm sao chứ, anh có thể đừng tốt với cô như vậy được không.
Hôm sau, họ chính thức gặp đối tác, trong công việc anh là một người hết sức nghiêm túc và tài giỏi, sự tài giỏi của anh khiến đối tác phải nể phục và cô cũng cảm thấy anh thật đúng là một thiên tài. Họ nhanh chóng bàn xong công việc chỉ trong vòng hai ngày và sau khi bàn bạc xong thì đối tác đã mời họ dự tiệc, thế là anh đã dẫn cô tới một cửa hàng thời trang và cả hai vào trong đó, anh hỏi cô thích mẫu nào, cô nhìn anh với anh mắt tò mò thì anh trả lời: "chúng ta tiếp đối tác nên không thể mặc đơn giản được, em có thể chọn giúp anh một bộ và em cũng chọn cho mình bộ để mặt tối nay."
Thế là cô đành cùng anh chọn đồ cho anh sau đó chọn đồ cho cô, khi anh mặt bộ vest lịch lãm thì cô giường như không thể thoát khỏi sự hào quang của anh.
Đến lượt anh nhìn thấy cô trong bộ váy liền màu trắng xinh đẹp thì anh không thể rời mắt khỏi cô gái xinh đẹp trước mắt mình, anh bước tới bên cạnh cô thế là cô nhân viên bên cạnh giường như hiểu ra và nói: "anh chị thật đẹp đôi, là cặp đôi đẹp nhất từ trước đến nay đến cữa hàng, tôi có thể chụp cho anh chị tấm hình kỷ niệm được không ạ!" cô chưa kịp nói gì thì anh đã đồng ý. Vì thế mà có những tấm hình chung tuyệt đep của hai người trong điện thoại anh.
Khi hai người bước vào buổi tiệc, bữa tiệc tất cả mọi người đều trầm trồ trước vẻ đẹp của hai người, cô thì ngây thơ trong sáng còn anh thì chững chạc lịch lãm, khiến ai cũng ngưỡng mộ. Trợ lý thấy hai người thì cũng biết được rằng họ chính là một đôi trời sinh.
Hai ngày sau đó anh giành thời gian cho cô, anh đưa cô đi chơi ở rất nhiều nơi có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời anh cảm thấy việc đi chơi là một hạnh phúc và vui vẻ đến như vậy.
Trước giờ anh chỉ biết có học hành rồi công việc chưa từng nghĩ sẽ có ngày anh bỏ thời gian ra để đi chơi cùng ai đó. Thế nhưng giờ đây anh cảm thấy thời gian sao ngắn quá vậy, anh muốn được ở bên cạnh cô mọi lúc mọi nơi, cùng cô trải qua tất cả mọi hạnh phúc, vui vẻ trên đời này.
Vậy tiếp theo anh sẽ làm gì để có thể được ở bên cạnh người con gái mình yêu mãi mãi, chúng ta cùng chờ tập tiếp theo nhé!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]