*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai ngày sau khi cơn sốt xuất huyết thuyên giảm, Phó Tiểu Vũ mới bay về Trung Quốc.
Thể chất của cậu đã hồi phục khá tốt, chỉ là tinh thần vẫn có chút mệt mỏi.
Trong hành trình bay ngắn ngủi này, cậu đã có những giấc ngủ đứt quãng trên máy bay cùng với một giấc mơ thoáng qua.
Trong giấc mơ của mình, Omega trở lại ngày xưa ấy, vào một ngày giống như đang thi cử, những người khác đều nói nói cười cười rời khỏi phòng thi sau khi đã nộp bài xong, chỉ còn mình cậu là ngồi trong góc lớp mồ hôi nhễ nhại làm bài thi.
Kỳ lạ là mỗi một câu hỏi trên tờ đề bài đó, cậu đều không biết làm.
Phó Tiểu Vũ lo lắng đến mức toát cả mồ hôi, giống như cậu sẽ bị mắc kẹt trong phòng thi ấy mãi mãi vậy——
Đối với một người từ nhỏ đến lớn chỉ muốn giành được điểm số trọn vẹn như cậu, đây có lẽ là cảnh tượng đáng sợ nhất.
Giấc mơ này khiến Phó Tiểu Vũ tỉnh hẳn dậy từ trong cơn mộng mị.
"Phó Tiểu Vũ, anh không sao chứ?" Ôn Hoài Hiên ngồi bên cạnh, mở lời hỏi.
"Không sao, chỉ là... nằm mơ thôi." Phó Tiểu Vũ ngơ ngác ngẩng đầu, có lẽ bởi vì đột nhiên tỉnh lại cho nên miệng cậu có phần khô khốc.
"Nào, uống một cốc trà sữa ấm nhé." Ôn Hoài Hiên tự ra quyết định gọi một cốc trà sữa.
Phó Tiểu Vũ không tiện từ chối, nhưng cậu chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khac-thuong-xuat-hien-roi/1008036/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.