*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phó Tiểu Vũ, cậu bị Trác Viễn bỏ thuốc nên mới đột ngột phát tình.
Đến hiện tại, tất cả các bằng chứng đương nhiên đều chỉ tới đáp án này.
Vì vậy, nói một cách chính xác, đây là một câu hỏi không cần phải hỏi lại nữa.
Nhưng Phó Tiểu Vũ vẫn trả lời.
Omega này vừa rồi rõ ràng đã mất khống chế trong chốc lát, nhưng sau khi chống tay vào bàn và đứng vững, cậu rõ ràng là đang cố gắng kiềm chế bản thân, duy trì sự bình tĩnh thường ngày.
"Phải." Cậu ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Hứa Gia Lạc, nói: "Nhưng..."
Âm cuối của Phó Tiểu Vũ đột nhiên ngừng lại, nét mặt của cậu chợt lộ ra vẻ do dự.
Phó Tiểu Vũ nói, phải.
Nhưng điều khiến Hứa Gia Lạc càng xoắn xuýt hơn là cậu lại thêm một chữ "nhưng".
Nhưng gì mới được?
Những lời được che giấu dường như ẩn chứa hàng nghìn khả năng.
Nhưng bây giờ, rõ ràng không phải là thời điểm thích hợp để đặt câu hỏi.
"Xin lỗi..."
Giọng nói của Văn Kha hoàn toàn khản đặc, buổi sáng khi anh xuất hiện ở Đại học B trông đã rất hốc hác. Đến giờ phút này, đôi môi của người kia đã không còn chút máu nào.
Anh thoát khỏi Hứa Gia Lạc đang đỡ lấy mình, nhưng lại phải dựa vào thùng các tông bên cạnh, từ từ trượt xuống nền đất: "Là tôi đã làm liên lụy đến cậu, Tiểu Vũ."
Omega vẫn luôn cứng đầu lại dẻo dai là thế, vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khac-thuong-xuat-hien-roi/1007979/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.