Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lời nói của Giản Đồng, khiến cho tất cả mọi người ồn ào náo động! “Toàn là những lời nói láo! Ông cụ là người bố ruột của tôi, Giản Chấn Đông tôi đã làm nhục ông lúc nào cơ chứ!”
Giản Chấn Đông nổi giận! “Ông không phải sao! Rõ ràng biết rằng thứ mà ông nội quan tâm nhất trên cuộc đời chính là 'quỹ duy ái, mà ông lại đem “quỹ duy ái bán cho người khác, ông nội sẽ vui mừng saol Ông đây là đang sỉ nhục ông nội! 265 tỉ! 265 tỉ! Giản Chấn Đông ông chưa nhìn thấy tiền bao giờ à? 265 tỉ, ông liền đem 'quỹ duy ái' mà ông nội đặt hy vọng vào nhất đem bán cho người khác! Ông còn nói nếu ông nội biết, sẽ rất vui mừng, chẳng phải ông đang sỉ nhục phẩm đức và năng lực của ông nội sao?”
Cô trách mắng, phát ra từ trong đáy lòng, cô căm hận, trộn lẫn rất nhiều những cảm xúc phức tạp! Người được gọi là bố ruột của cô này, lại khiến cho người khác thất vọng đến như vậy! “Thứ tội lỗi! Ở đây đến lượt cô nói sao! “Quỹ duy ái như thế nào, tôi xử lí như thế nào, thì chả có liên quan gì tới một người ngoài như cô cảt”
Giản Chấn Đông cũng vô cùng tức giận, chừng mắt lên nhìn: “Nếu như thực sự để nói, nếu ông cụ vẫn còn sống, thì sớm đã bị đồ vô liêm sỉ như cô làm cho tức chết rồi!”
Toàn thân Giản Đồng run rấy, Giản Chấn Đông lại ở trong bữa tiệc này, ở trước mặt của những người này, ra hiệu ngâm với tất cả mọi người, cô đã không còn là người của nhà họ Giản, Giản Đồng cô là một tội phạm giết người, là một tù nhân cải tạo từ trong tù ra! Đều biết, việc trong nhà không đến lượt bên ngoài...
ồ, nhầm rồi, ông chủ Giản này chẳng phải đã nói rôi sao, Giản Đồng cô là một “người ngoài”
! Ra sức nắm chặt tay lại, cô có thể phản bác sao! Cô phải phản bác như thế nào! Cô nên lây lập trường như thế nào để phản bác! Cảm giác mệt mỏi tràn vào trong lòng, cô nhắm mắt lại, vào lúc mở mắt ra, ánh sáng trong đôi mắt vừa mới tối dân xuống, lại hơi hơi sáng lên, ép buộc lấy lại tinh thần: “Ông chủ Giản, nếu như ông nội vẫn còn sống, thì ông sẽ liều cái mạng già để bảo vệ giúp đỡ tôi, bởi vì ông nội từ đầu đến cuối đều tin tưởng tôi!”
Trong đôi mắt của Giản Đồng, hiện lên ánh lệ không tên, dưới ánh đèn này, sự chú ý của tất cả mọi người, đều đặt vào màn kịch náo nhiệt này, không có chú ý đến, người phụ nữ là một trong những diễn viên chính kia, sắc mặt đang càng lúc càng trắng bệch lại.
Giản Mạch Bạch cứ đứng ở bên cạnh, lúc này lại không biết tại sao, liền bước đến: “Đừng làm loạn nữa”
Anh bước đến trước mặt của Giản Đồng, chỉ đứng cách một khoảng cách tầm 2-3 bước chân, trên khuôn mặt anh tuấn, là đầy vẻ tức giận: “Đừng có làm loạn nữa.
Em muốn nhà chúng ta, lại một lần nữa cùng em trở thành trò cười của thành phố S này sao? Trước kia, ông nội nuông chiều em, ông dẫn

- -----------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.