Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giản Đồng cũng ấp ủ một kỳ vọng, hi vọng sự có mặt của cô, có thể ảnh hưởng một chút đến quyết định của nhà họ Giản, chí ít, ở trước mặt cô, có thể vì cô mà suy nghĩ lại, hủy bỏ buổi đấu giá hôm nay.
Nhưng, hiện thực luôn phản bội lại dự đoán, nhưng cũng vừa vặn chứng minh được sự tàn khốc ẩn giấu dưới vẻ bề ngoài của nhà họ Giản.
Đứng cách đó không xa, Giản Chấn Đông đang nói những lời nói chào hỏi dễ nghe, một loạt những lời nói chào hỏi được nói ra, liền vào vào chủ đề chính.
“Do đó, nhà họ Giản chúng tôi quyết định, để cho “quỹ duy ái: một lần nữa có thể phát huy được giá trị lớn nhất mà nó đáng có.
Đây cũng là quyết định của nhà họ Giản chúng tôi đã cùng nhau thương lượng.
Vậy thì bây giờ, tôi tuyên bố, chính thức đấu giá quỹ duy ái, giá khởi điểm là 265 tỉ đồng”
Nghe xong, vẻ mặt Giản Đồng bỗng trở nên kinh ngạc: “Không thể nào! Mức bán ra trên khoản mục của “quỹ duy ái năm đó đã là 2650 tỉ.
Nếu tính toán chính xác, thì cả tài sản của quỹ duy ái' vượt mức 6580 tỉ! Sao có thể lấy mức 265 tỉ để mang đi đấu giá được chứt”
Cô kinh ngạc! Vẻ mặt của Trầm Tu Cẩn đứng bên cạnh không hề thay đổi, đối với chuyện này, chả thấy kinh ngạc chút nào, Giản Đồng nhìn biểu cảm thờ ơ của người đàn ông ở bên cạnh, trong lòng có một dự cảm không lành, cô lập tức lại nhìn sang biểu cảm của những người ở xung quanh...
Đột nhiên, cô cười gượng một tiếng: Thì ra tất cả mọi người ở đây, chỉ có cô là không biết được chân tướng.
Ánh mắt phức tạp nhìn về phía Giản Chấn Đông đang chủ trì bữa tiệc, trong miệng cay đăng, dù có cay đăng thế nào đi chăng nữa, cũng không thể ngăn lại sự đau khổ ở trong lòng...
Sao bọn họ lại có thể nhẫn tâm, bán sạch cái “quỹ duy ái' như vậy chứ! Cứ cho là bọn họ không quan tâm đến cô, vậy thì cũng phải quan tâm một chút đến ông nội đã mất chứ! “Cô chưa từng nghĩ, quỹ duy ái là vì cha con nha họ Giản không có năng lực, tài sản bị đánh bại, nên mới phải đấu giá sao?”
Sau khi ra tù, trong mắt Trầm Tu Cẩn, Giản Đồng trước giờ vâng vâng dạ dạ, chỉ biết quỳ đầu gối xuống, trong ánh mắt lúc này lại hiện lên vẻ nhìn xa trông rộng, Giản Đồng lắc đầu nói: “Không thể nào, bố...
Giản Chấn Đông phát triển không đủ, nhưng vẫn giữ gìn được cái đã có.
Với năng lực của ông ấy, nếu như có tâm, thì quỹ duy ái”
tuyệt đối sẽ không đi đến bước đường phải đấu giá 265 tỉ như ngày hôm nay”
Nói đến đây, ánh sáng trong đôi mắt của cô tối dần lại: “Lời giải thích duy nhất chính là, ông ấy đã đào khoét hết 'quỹ duy ái rôi.
Mà hôm nay, lại muốn ép sạch chút giá trị cuỗi cùng của quỹ duy ái ”
Những lời này, nói thì đơn giản, nhưng lúc nói ra miệng, thì vết nứt ở trong lòng lại càng lúc càng sâu hơn...
Cô nắm chặt bàn tay lại thành nắm đấm, ra sức khống chế bản thân, nếu không thì, cô sợ rằng bản thân sẽ không nhịn được mà xông lên phía trước, đích thân đánh người mà cô gọi là “bố”
hơn 20 năm nay một đấm.
Vẻ mặt biết rõ của những người ở xung quanh này, rõ là biết rằng “quỹ duy ái”
chẳng khác gì một

- -----------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.