Khi thấy cửa nhà Chung gia, Tố Tố không khỏicó chút khẩn trương, từng bước đi cũng có chút chậm lại. Chung Bình cảmgiác được cô đang chần chờ, anh liền nắm chặt tay cô, cho cô một chút ấm áp, rồi khẽ cười, “Đừng lo lắng.”
Tố Tố cũng mỉm cười, nhưng con tim vẫn nhảy lên thình thịch như từng tiếng trống đánh, gặp cô, baChung có phải sẽ nói vài lời ác ý gì đó hay không? Cô nên gọi ông ấy như thế nào đây? Nếu như ông ấy không chịu nhận cô, thì nhất định sẽ khônghề vui vẻ gì khi nghe cô gọi ông một tiếng, “Ba” rồi.
Chung Bìnhôm chặt vai cô, khẽ hôn lên má cô một cái, “Tố Tố, tin anh.” Tố Tố nhìnánh mắt mang đầy ý cười của anh, thì cố hít sâu một cái, rồi dùng sứcgật đầu. Không cần sợ, cô đã là vợ của anh, cô phải cùng anh đối mặt.
Hai người vừa vào nhà, đã nhìn thấy bà cụ và mẹ Chung đang ngồi ở đại sảnh, hai người liền tiến tới chào hỏi. Bà cụ vừa nhìn thấy hai người đangbước đến, thì vui vẻ hướng bọn họ ngoắc ngoắc tay. Bà cụ nhìn Tố Tố, cảm thấy hài lòng vô cùng, “Tố Tố, lại đây để bà nhìn.” Mặt cô ửng đỏ, đành buông tay Chung Bình ra đi rồi đi tới, Chung Bình liền giả vờ giận, “Bà thật thiên vị.” Xem ra, địa vị của Tố Tố ở nhà sau này sẽ vượt lên trên anh rồi.
Bà cụ cười ha hả, nâng mặt Tố Tố lên xem nửa ngày,“Không sai không sai, sắc mặt rất tốt, chơi có vui không?” Tố Tố vui vẻtrả lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-judo/2192334/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.