Giang Thanh Dịch rời khỏi nơi ở của Tô Y Lâm, đây là lần đầu tiên sau nhiềunăm như vậy anh nhìn thấy cô, trong lòng anh dấy lên thứ cảm giác khôngnói nên lời, anh không quá kích động, tất nhiên cũng không quá vui vẻ,chỉ là anh rất muốn biết rốt cuộc cô đã trải qua những chuyện gì. Tómlại thứ cảm giác này chính là, dường như anh vẫn luôn biết sẽ có ngàynày, cô trở về, hai người gặp lại.
Tâm lý chắc chắn như vậy, cũng là hôm nay anh mới phát hiện ra.
Anh về thẳng nhà, ngồi trên sô pha trong phòng khách, ánh mắt hơi híp lại,nghĩ đến những chuyện trong quá khứ. Hoặc là nói con người đều ích kỉđi, khi đó anh biết rõ cô chịu tổn thương, nhưng vẫn mặt nặng mày nhẹmắng cô, không có đầu óc, không để ý hậu quả, vừa ích kỷ vừa ngu ngốckhông ai bằng. Anh biết cô khổ sở, nhưng không có nửa phần an ủi, mà làđi làm chuyện của anh, còn cô, đã sớm bị anh gạt sang một bên rồi.
Chờ đến khi anh trở về nghe được tin dì Tô qua đời, đã là qua vài ngày, tâm tình anh không tốt, đến Tô gia, không nhìn thấy Tô Y Lâm, cũng khôngcảm thấy có gì kỳ lạ. Anh nghe mẹ bảo, dì Tô bị bệnh, bị chuyện của Tô Y Lâm làm cho phát bệnh một lần mà mất. Anh vẫn luôn cảm thấy cô nên bịgiáo huấn một trận, sao có thể làm xằng làm bậy như thế, chỉ là dì Tôvừa mất, nếu giáo huấn cô vào lúc đó thì không khỏi quá mức tàn nhẫn.Huống chi bản tính cô không xấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-hoa-ra-chi-vay/1947984/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.