Dưới sự dốc sức của lực lượng cẩm y vệ đông đảo, rất nhanh đã có thể cách li những người khỏe và người nhiễm bệnh. Mỗi điểm dịch đều có y quán tạm thời do các thái y trong cung đứng ra phụ trách.
Minh Châu theo chân lão thái y tới một điểm dịch lớn tập trung nhiều bệnh nhân bị bệnh nặng. Khi trực tiếp tiếp xúc với những nạn dân khốn khổ ăn không đủ no, mặc không đủ ấm nàng mới thấy bản thân mình đã may mắn tới thế nào khi được làm nhi nữ của Thái phó và Trưởng công chúa.
Nếu không có phụ mẫu che chở, nếu không có thân phận Quận chúa này biết đâu giờ nàng cũng là một trong số những nạn dân đang chịu đói khổ, nhiễm bệnh nơi này.
Khóe mắt bống nhiên đỏ hoe, công ơn phụ mẫu tựa biển trời vậy mà nàng không báo đáp được gì còn mang tai họa đến cho cả gia tộc.
Nàng hít sâu một hơi khẽ nói: "Kiếp này hãy để con chuộc tội, hãy để con bảo vệ mọi người."
"Minh Châu, mau qua đây." Tiếng gọi của lão thái y vang lên, nàng vội cất những suy nghĩ ngồn ngang lại, tiếp tục công việc của mình.
Đứa bé chỉ khoảng ba, bốn tuổi đang sợ hãi nằm trong vòng tay mẫu thân. Trên người nó đều là những vết lở loét bị nhiễm trùng
Nàng mỉm cười dỗ dành nó lại nhẹ nhàng chấm thuốc lên những vết lở loét.
Phụ nhân nằm trong góc lều đã nôn liên tiếp suốt một đêm, khuôn mặt tiều tụy khắc khổ, toàn thân run rẩy.
Nàng cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-hai-lan-ket/3714663/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.