Xe chạy khoảng ba mươi phút là đến nhà của Tiêu Cảnh Hoàn, Tô Thư Niệm xuống xe nhìn ngôi biệt thự mà không khỏi cảm thán trước sự tráng lệ của nó. Biệt thự lấy màu sắc chủ đạo là màu trắng phía trước là khu vườn trồng đủ loại hoa màu sắc rực rỡ, một người làm đi đến bên cô cung kính cúi chào
"Cô Tô, tôi đưa cô vào nhà".
"Cảm ơn". Tô Thư Niệm lịch sự gật đầu rồi theo cô ấy đi vào bên trong.
"Đây là phòng khách bên này là bếp và nhà ăn còn phòng của ông chủ ở trên gác".
Đi đến đâu người giúp việc đều nhẹ giọng giới thiệu với cô, Tô Thư Niệm nhìn quanh tầng một rồi dẫn đầu đi lên tầng hai. Vào phòng của Tiêu Cảnh Hoàn cô vô cùng ngạc nhiên, căn phòng này còn rộng hơn cả nhà của cô nữa.
"Đây là tủ quần áo của cô, cô có cần tôi phụ giúp một tay không ạ?"
Giọng nói dịu dàng của người giúp việc vang lên phá tan sự yên tĩnh của căn phòng.
"Không cần, tôi tự làm được. Tên cô là gì?"
Cô nhẹ nhàng từ chối nhìn cô gái trước mặt hỏi.
"Tôi tên Từ Âm".
"Tôi tên Tô Thư Niệm, tôi thấy chúng ta bằng tuổi vẫn nên gọi tên đi, đừng có tiểu thư này kia nữa. Thật khó nghe".
Tô Thư Niệm không thích hợp với những danh xưng như thế mà cô cũng không phải con cái gia đình giàu có gì, gọi như thế không phải là rất buồn cười hay sao?
Thấy không còn việc gì nữa cô liền bảo Từ Âm đi nghỉ, trong căn phòng rộng lớn này chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-duy-nhat/217789/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.