Tô Thư Niệm bị cảm, phải gọi bác sĩ đến để khám bệnh. Khi vú Đồng lên phòng gọi cô xuống ăn tối, đứng ngoài gõ cửa thì không thấy ai trả lời nên bà mở cửa đi vào trong.
Bà còn nhớ như in dáng vẻ tiều tụy của Tô Thư Niệm khi nằm trên giường, sắc mặt trắng bệch toàn thân nóng như lửa nhưng miệng thì luôn kêu lạnh làm bà vô cùng hoảng sợ.
"Cho cô ấy uống thuốc vào lúc mười giờ, sáng mai tôi sẽ đến khám lại. Nếu mà không hạ sốt thì ngày mai bắt buộc phải đi bệnh viện"
Bác sĩ dặn dò vú Đồng cho cô uống thuốc rồi thu dọn đồ đạc ra về. Tiễn bác sĩ xuống dưới nhà vú Đồng nhìn Từ Âm dặn
"Cháu nấu nồi cháo với thịt nạc, lát nữa Tiểu Niệm tỉnh dậy có đói bụng còn ăn. Nhắc nhở mấy đứa kia có dọn dẹp gì thì nhẹ tay một chút, đừng làm ồn".
"Vâng"
Từ Âm đi vào bếp lấy gạo ra vo sạch rồi cho vào nồi bắt đầu nấu cháo. Cô thật không hiểu nổi cô gái trên phòng kia rõ ràng có thể sống một cuộc sống suиɠ sướиɠ nhưng cô ấy lại không thích, cứ nhất định phải tự chuốc lấy khổ cực.
Vú Đồng lên phòng lấy khăn ướt đắp lên trán cho cô ánh mắt hiền từ nhìn cô gái nằm trên giường, bà nhìn thấy những dấu hôn xanh tím trên người cô liền thở dài. Nghĩ tới dáng vẻ quật cường cãi lại ông chủ thì bật cười, lá gan của cô gái này cũng thật lớn.
Chợt nhớ đến Tiêu Cảnh Hoàn bà mới nhớ ra chưa gọi điện thông báo việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-duy-nhat/1148967/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.