Tô Thư Niệm chạy ra đến cửa thì bị bảo vệ giữ lại, cô muốn tránh đi cũng không được đành quát lớn
"Tránh ra, tôi muốn đuổi theo anh ta".
"Xin lỗi cô Tô, ông chủ đã ra lệnh không cho phép cô ra khỏi biệt thự".
Người bảo vệ trẻ tuổi dù bị cô trút giận nhưng vẫn kiên quyết không chịu tránh ra.
Tô Thư Niệm nghe vậy liền tức giận xoay người đi vào trong nhà, đến phòng khách nhìn thấy vú Đồng liền chạy tới ôm lấy tay bà
"Vú Đồng, cho con số điện thoại của anh ta đi. Con thật sự có chuyện gấp lắm..."
Vú Đồng thở dài lắc đầu. Hôm qua sau khi trở về bà đã bị ông chủ trách mắng rồi, bà không muốn một lần nữa trút lấy phiền phức.
Nhận ra trong ngôi nhà này không có một ai nghe cô cả Tô Thư Niệm nở nụ cười chua chát, cô bước từng bước lên cầu thang đi về phòng. Vừa rồi lúc vội vàng chạy xuống cô không có cảm giác gì nhưng lúc này đây khi ngồi trên giường toàn thân cô đau nhức, hai chân run rẩy không còn chút sức lực.
Cố lê từng bước nặng nhọc vào nhà tắm, ngâm mình trong nước ấm cô liền cảm thấy vô cùng thoải mái cảm giác đau nhức cũng vơi đi nhiều. Dòng nước như đang mát xa cho cô vậy làm Tô Thư Niệm dần dần chìm vào giấc ngủ.
-----------
Tiêu Cảnh Hoàn dừng xe bên đường hạ cửa kính xuống châm điếu thuốc rồi đưa lên miệng, kính râm che đi đôi mắt lạnh lùng của anh nhưng lại làm tăng thêm một phần mị hoặc.
Người phụ nữ tên Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-duy-nhat/1148966/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.