Cuối tuần, theo như kế hoạch đã bàn trước, Tiểu Thiết và Trình Cán đi dặn mấy đám đàn em, A Điền lo chuyện bên phía bệnh viện. Tất cả đã được sắp xếp hết, duy chỉ có Uyển Sam vẫn ngày một lo lắng cho căn bệnh của Vu Quân. Cô sớm đã tỉnh ngủ, bên cạnh nam nhân vẫn ôm chặt cứng cơ thể cô mà say giấc, Uyển Sam không gọi anh dậy, người mỏi nhừ nhưng vẫn chịu khó nằm im sợ đánh thức anh. Bàn tay nhẹ nhàng sờ lên âu yếm khuôn mặt đang ủ vào lồng ngực mình, ánh mắt cô nghiêm túc suy nghĩ. Một lúc sau cô khẽ lay người, gọi:
- Vu Quân, dậy đi
Nam nhân hơi lục đục rồi tỉnh hẳn, nheo mắt cười tươi:
- Ngủ ngon quá... Cứ ôm chặt em là anh ngủ bao lâu cũng được
Cô ẩn nhẹ anh ra, thúc giục:
- Không được... Hôm nay là hạn khám định kì của anh. Mau lên, xong chúng ta cùng tới bệnh viện
Nói rồi cô loẹt xoẹt đôi dép bông sang phòng Gia Thành, dù gì cũng phải ngó qua xe thằng bé như nào, trước đây thì lúc nào cũng âu yếm vuốt ve nó, giờ thì Vu Quân bám ríu cô không rời, thi thoảng lại kêu đau nhức nhờ cô xoa bóp, đến việc tắm rửa cũng mè nheo.
Lần ấy Uyển Sam mới ghé qua phòng Gia Thành một lúc, khi trở về đã thấy Vu Quân than đau mỏi tay chân, lại còn kêu cô tắm rửa giúp. Uyển Sam không mảy may nghi ngờ mà sốt sắng hỏi han, sau cùng giúp anh gội đầu, nam nhân thỏa mãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-doi-lot/1971818/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.