Trình Cán sau khi trình bày xong, anh ta thờ một hơi nặng nề. Đầu dây bên kia, Vu Quân lặng lẽ ngắt điện thoại, buông thõng cánh tay xuống, ánh mắt nhìn từ trên tòa nhà cao hướng xuống dưới như tâm trạng anh rơi trùng theo ánh nhìn. A Điền phía sau tự hiểu, ngay lập tức liên lạc để bay về, các công việc lắt nhắt giao cho cấp dưới...
Trực thăng cất cánh, Vu Quân lúc này vẻ mặt mới lấy lại cảm xúc, tay chân cuộn lại nắm đấm, ánh mắt đỏ au, nhìn sang A Điền, gằn:
\- Điều người... Tìm bằng được Tiêu Uyển Sam..
Cả họ tên cô bị anh nói gằn từng chữ, rốt cuộc giờ đây là yêu hay hận? À không, là hận thù rồi yêu, yêu quá lại hận.
Công cuộc tìm kiếm cứ thế diễn ra, thông tin không tra được, dựa theo lời thím Liên thì tập trung phía Đông, Tây, Nam... Phía Bắc chỉ sơ qua, tuyệt nhiên vẫn không thấy người.
3 tháng trôi qua, Vu Quân ngày nào cũng như thú điên, đều nghe tin Không tìm thấy, chưa có tung tích, đang rà soát lại... Nghe đến phát ngán và tuyệt vọng, anh đập đổ mọi bình gốm bày trong nhà, áo sơmi cúc nới lỏng, khuôn mặt tức giận và thống khổ, mệt mỏi một hồi lại lê thân lên căn phòng của hai người trước kia. Tại đây, Vu Quân ngắm nhìn bức tranh Uyển Sam và anh trong một lần đi chơi, cả hai thực hạnh phúc, vì ảnh đẹp nên anh quyết định đóng khung lớn. Vậy mà giờ đây Uyển Sam nhẫn tâm bỏ anh đi? Anh biết đã có lỗi quá nhiều? Anh không rạch ròi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-doi-lot/1971792/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.