Thím Liên lúc này mơ màng tỉnh, bà nằm dựa vào thành giường, mới tỉnh đầu còn ong ong, ngoái nhìn xung quanh rồi bỗng thoảng thốt, bộ quần áo trên người mình là của Uyển Sam. Lúc này bã đã hiểu, ngay tức khắc chạy xuống nhà, vừa chạy vừa la lớn:
\- Người đâu... Cậu Trình Cán... Cậu Tiểu Thiết đâu rồi.... Cô chủ, cô chủ bỏ trốn...
Mọi người nghe tiếng vang động cũng mò mẫm, đã quá đêm rồi, không gian đang chìm vào tĩnh lặng bỗng cũng bị phá đi. Trình Cán mơ ngủ, uể oải bước ra, nhì nhèo:
\- Bà thím.. Đêm rồi thím còn la lớn chuyện gì đây?
Thím Liên hốt hoảng, lắp bắp:
\- Cậu Cán... Cô chủ Uyển Sam đã bỏ trốn rồi...
Trình Cán mới còn ngáp ngơi cũng dừng lại, như không tin, anh ta ngờ vực:
\- Thím mơ sảng hay sao... Rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Vừa lúc xe Tiểu Thiết về đến trong sảnh, thím Liên chạy nhanh ra như vớ được phao cứu sinh, báo:
\- Cậu Tiểu Thiết... Mau tìm cô chủ.. Cô chủ Uyển Sam đã bỏ trốn rồi...
Tiểu Thiết nghe xong đóng mạnh cửa lại, anh ta chạy nhanh lên phòng Uyển Sam, cánh cửa bật tung mạnh ra, trong đó trống rỗng. Dưới nhà cả đám nhao nhao, thím Liên hốt hoảng kể lại sự tình, ngay trong đêm, Tiểu Thiết điều người đi tìm.
Anh ta vừa lái xe nhìn xung quanh, vừa nghĩ lại cuộc hội thoại sáng nay, giờ mới hiểu hết ý tứ trong câu nói nhưng đã quá muộn. Điên tiết, Tiểu Thiết đập tay vào vô lăng liên tục. Tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-doi-lot/1971790/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.