Chap 55
Sau cũng xong, thím Liên dìu cô ngồi trên giường, ủ ấm chăn rồi lấy ra một lọ thuốc bôi,
thủ thỉ vẻ lén lút:
\- Cô chủ... Đây là thuốc bôi ngoài da... Để tôi giúp cô chủ nhé...
Bà từ từ trét thuốc ra da, ở các đốt xương như khuỷu tay, đầu gối ê nhức khi có thuốc liền dịu lại. Thuốc mát lạnh, khi bôi lâu sẽ nóng nhưng có lẽ đây chính là mặt tốt của liều thuốc
Sau cùng cô nói nhỏ:
\- Thím à... Con hơi đói...
Nghe đến đây thím Liên khẽ xịu mặt, đáp:
\- Cô chủ.... Cô ráng chịu thêm, vì cậu chủ.... Cậu chủ có bảo, khi nào có lệnh mới được cho cô ăn, và thức ăn là món gì cũng không được tự tiện nấu cho cô...
Uyển Sam nghe đến đây liền thất vọng rõ, thở dài rồi ngước đầu nhìn lên trần. Thím Liên cũng ái ngại, nói nhỏ:
\- Hay như này... Bên dưới có chút bánh, tôi xuống lén lấy ít, mang lên đây cho cô chủ nhé...
Nghe vậy Uyển Sam liền can:
\- Không được... Thím làm vậy anh Quân biết sẽ không dung thứ... Với cả đói một chút con cũng chịu được...
Nói rồi Uyển Sam cố rặn ra một nụ cười để bà yên tâm. Thím Liên chỉ thở dài, bà gằm mặt xuống, mắt đỏ hoe, khóc nấc, bắt đầu tâm sự:
\- Con gái tôi... Nếu còn sống chắc sẽ hơn cô chủ độ 2\-3 tuổi thôi...
Uyển Sam bất ngờ, trước đây chưa bao giờ nghe thím tâm sự về chuyện riêng. Uyển Sam nói khẽ:
\- Vậy chị ấy...
Thím Liên sụt sùi, nấc lên:
\- Xưa tôi có bầu nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-doi-lot/1971740/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.