Cơ thể cô nằm dựa vào vòng tay của Vu Quân, tường vừa đổ, gạch đá và kính li ti bắn tung tóe ra, may thay cả tấm thân nam nhân to lớn che đậy bao bọc cô trong lòng. Ngược lại, bàn tay Vu Quân đang nắm nơi bả vai cô thấy ươn ướt, mùi máu tanh xộc lên thoang thoảng, anh hoảng hốt lay gọi:
- Uyển Sam... Em...
Cô vẫn còn sức, may không bắn vào chỗ hiểm, châm chọc:
- Cảm ơn em đi...
Vu Quân nghệch mặt ra, hỏi lại:
- Sao... Sao cơ?
Uyển Sam trong bóng tối không thấy được nét mặt anh nhưng biết chắc nam nhân đang hiện ra vẻ mặt lo lắng và thoảng thốt với câu hỏi vừa rồi. Cô bỗng cười lên, đáp:
- Em vừa đỡ đạn cho anh đấy
Lúc này cô còn đùa được nữa, anh quận chặt tay thành nắm đấm, gầm gừ vẻ muốn băm xác cô gaia nhỏ này, nóng vội:
- Em... Sao lại cứng đầu vậy chứ?
Rồi anh mò mẫm lật thẳng cô dậy, chiếc áo sơ mi được anh cởi ra xé thành mảnh vải dài, đoạn anh quay ra kéo thẳng váy cô xuống. Uyển Sam thất kính giữ tay anh lại, ngăn:
- Anh...
Vu Quân mạnh bạo thêm, vừa xé toạc ra vừa nói:
- Em nghĩ anh muốn giở trò gì sao? Anh không bỉ ổi đến mức lợi dụng em bị thương mà chiếm đoạt em đâu... Vả lại tối như này không rõ cơ thể em sao anh hành xự được...
Uyển Sam vốn chỉ muốn biết anh định làm gì, ai khiến anh khai ra một tràng những điều này. Cô thoáng ngập ngừng, buông ra để anh tiếp tục. Bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-doi-lot/153365/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.